Cây tôi lại,
mì nhớ người
Chứ rừng bao nhiêu cây mọc
Đối ớn người
bày ý nhiều
Nhớ bạc hô trông cây năm xưa
Bạc tuy ra những
mạnh khỏe
Ướm mầm xanh ta như mẹ thương con
Cả một đời vì nước vì non
Cả một đời bác vì nước vì non
Bác vẫn con nghe điêu hóa vì rằm
Dòng sông lam nụi hồng nò hần,
chào quê hương ơ.
Bác
dặn lại ớ rồi,
bác vẫn còn như màu xanh bận tự.
Tình yêu thương nụi đôi ấp ủ
rừng cây ru Bác ngủ
ngón lạnh
vần lớn lên theo tay người gieo hạt
hạt giống xứa bác trồng trong lòng đất thiêng liêng
Này thành những trái tim đi giữa rình sông nổi
A ơi!
Chứ con non con nược thì con ngỡ người
Chứ lòng dân ta
sửa nghệ
Nhớ những lời
bạc ngỡ rắn
Nhớ bạc hồ về quê năm xưa
Bạc thăm giá cùng hồi trẻ
Hang cây xanh vầy chào người mạnh khỏe
Thăm làng sen thêm yêu cả giang sơn
ca một đời bạc vì nước vì non
bác vẫn còn nghe điêu hóa vì rằm
dòng sống lam nụi hông nòn
chào quê hương
Ơ...
Bác dặn lại rồi
Bác vẫn còn như màu xanh bận tự
Tình yêu thương nụi đôi ấp ù
Rừng cây ru
Ngọt lạnh
rừng cây ru