Một cảm giác bùn len lỏi vào từng câu chữ
Những kỷ niệm bùn giờ đã theo cùng quá khứ
Trước mắt hiện giờ là hiện tại tương lai hay quá khứ
Giữ lại 1 chút tình cảm dù chỉ là 1 lá thư
Và ngồi đây nhớ/ ước được/ 2 chữ giá như
Khoảng cách đôi ta gần lại, sự chia ly ko còn tồn tại
Ký ức giờ đang dần phai, và cái j` sẽ còn lại
Ngoài những kỷ niệm đã sai và trái tim iu mãi mãi
Và ai đã sai còn ai đã đúng điều đó ko còn quan trọng
Khi trước mắt a tình yêu đã chết/ vậy nó có còn quan trọng?
1 chút yếu lòng 1 chút tiếc thương 2 ta đã cho nhau cơ hội
Nhưng lại ko biết nắm giữ để h` 2 ta là kẻ có tội
Nước mắt em rơi vì sao? Đau bùn hay hối lỗi?
Chỉ tay lên trời cao xin lỗi anh chịu hok có nổiii
1 chút lỗi lầm của e mà giờ đây e phải chịu những đánh đổi
E thấy có đáng không e thôi quá đủ rồiii xin e đừng nói
Dù biết đó là hiện thực/ nhưng sao nó trôi quá nhanh
Cứ chầm chậm từng phút 1 mặc cho từng giây quá mỏng manh
Cuộc tình đến rồi đi như con thuyền chưa cập bến
Biết đến khi nào thuyền sẽ đến mãi mãi ko rời bến
Chính em là người đầu tiên đã cho a cảm giác lạ
Nhưng chỉ dừng lại ở mức độ lạ nhưng còn lại cảm xúc là
1 chút j` đó mà con tim a ko thể nào lý giải
1 chút j đó mà con tim a nó gọi là sợ hãi
Sợ hãi khi biết a đã mất e/ nhưng phải đối diện sự thật
Sợ hãi cảm giác thật trống/ trãi mà a ko nghĩ thành hiện thực
1 mình ngồi trong căn phòng âm u/ xung quanh nó đen như mực
Thực chất là anh còn yêu em nhưng/ a cố tỏ ra hậm hực
Vì a ko muốn tiếp tục cái sai lầm mà đôi ta đã trải qua
Hãy cứ để nó đi vào dĩ vãng/ rồi từ từ xa mãi xa
Sẽ mãi yêu /sẽ mãi nhớ/ sẽ mãi chờ/ sẽ mãi đợi
Nhưng rồi cũng sẽ hết khi a tự vượt qua được khoảng khắc chơi vơi