Cảm giác đáng sợ nhất của tôi ...
Là bỗng 1 buổi sáng thức dậy ..
Tôi không còn có thể nghe thấy 1 âm thanh nào hết
Trên khuôn mặt không còn biểu lộ được cảm xúc nào rõ rệt
1 Ngày nào đó tôi ko còn có thể rap được nữa
Lúc đó tôi cũng không biết mình sẽ như thế nào??
Tiếp tục bước tiếp hay là sẽ quay trở về ???
::::::::::::::::::::::::::::::::::::::Verse 1::::::::::::::::::::::::::::::::::
Nếu như 1 ngày mà tôi ko phải cầm ly lên và chuốc đắng vào cổ họng
Không phải hít cái thứ khói ám nén sâu vào trong lòng
Không phải nghĩ đến những khía cạnh tình cảm khi tình yêu không
Còn kề bên mang niềm tin vào hư không
Một ngày ấy tôi sẽ rât tỉnh táo ... hòa mình vào cuộc sống
Làm nhưng việc có ý nghĩa hơn là giấu mình trong những cảm xúc lòng vòng
Lộn xộn bừa bộn nơi căn phòng
Không muốn rời khỏi chiếc giường ấy không mong được thấy ánh sáng chiếu vào nơi này
Thi thoảng đứng bên cửa sổ nhìn xuống con phố ...
Dòng người và dòng đời vẫn chuyển rời ...
Đôi 3 nhóm bạn tụ hội
Tôi cũng muốn chạy lại và tham gia vào cuộc chơi
Nhưng thật khó để có thể hiểu nổi
Suy nghĩ giữa người và người thật khó mà hiểu nổi
Muốn đơn giản cuộc sống đi 1 chút
Một không gian riêng để có thể thở ... và cầm bút lên viết ..
Những gì đẹp nhất đã từng có ... những cảm xúc thân thiết
Không muốn thức trắng bao đêm dài
Sáng thức dậy soi gương không nhận ra mình là ai??
Nếu định nghĩa đc hết những thứ mình đang làm
Nếu như nghĩ đến tương lai và những gì mình đã làm
Thực sự khó để có thể vực lại
Khi bản thân mình đã tự làm mất đi những gì mình đã có ...
Hình ảnh đẹp biết rằng để lấy lại có thể là rất khó
Nhưng đó là những gì thật nhất mà mình đã từng bộc lộ
1 Bài hát luôn biết quý trọng mình
::::::::::::::::::::::::::::::::Verse 2::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::
Bài hát luôn biết quý trọng mình
Nó luôn khóc những khi mình cần sự chia sẻ
Nó luôn cười mỗi khi mình vui vẻ
Nhìn lại thì chỉ có nó luôn luôn bao năm cận kề
Nơi thế giới ảo kẻ đến người đi
Họ chỉ dừng chân nán lại để hưởng thụ nó trong 5 3 phút mà ko cần phải nghĩ suy
Thật buồn vì những giá trị giải trí của nó ko nhiều để người ta có thể biết yêu và gìn giữ ...
Chỉ có những lúc ngoảnh lại vấp ngã trắng tay mới hay lúc đo những cảm xúc luôn thuộc về 1 thế giới khác
Tĩnh lặng ngồi 1 mình với 1 cảm giác ...khi không muôn đối mặt với ai ... lúc đó mới chợt đồng cảm
Rớt 1 giọt nước mắt hờ hững bao lâu nén sâu trong tim ....
Ngậm đắng nuốt cay kiếm tìm 1 cảm giác đồng cảm nhưng chỉ là những suy nghĩ lạnh nhạt
Khiến tâm can chán nản vì những hiểu biết nông cạn ...
Bao giờ mới thay đổi được trong muôn vàn
Những người bán mình cho danh vọng
Mong muôn kiếm lấy 1 chỗ đứng khi không còn 1 ai xung quanh vắng tanh trót lạnh vì sự cô đơn hiu quạnh
Mạnh thắng - yếu thua đó là quy luật muôn thủa để rồi 1 ngày tất cả cũng sẽ trở về với cát bụi vì cuộc sống luôn là 1 vòng luân hồi