Tụi mình ở chung một thành phốChung một cơn mưaCùng một bầu trờiNhưng mà chẳng biết khi nào mới gặp lại nhau nữaHai người xa lạ gặp mặt rồi quen nhauSống chung một thành phố vội vã nguyên đâuĐèn đỏ rồi vàng xanh nay đi ngoài sao chẳng tớiBên ngoài ô cửa nhỏ chiều tà ngã sáng tốiEm ấy dùng hết sự mạnh mẽ để đứng bắt không đới xuống sànPong một bài hát nhưng chẳng thể ngưng được thời gianTương lai em tương ai khi mà chưa quên được chuyện của dị vạnNgày rời xa em như bước đi một nốt la trên phương đànKhông có em định ngang trải qua thì anh mới hiểu một điều làCăn phòng lạnh lẻo tươi mức không cần chung tới điều hoaNhững món quen giờ chẳng còn nonVì thiếu đi em một phần nụ lơ ở trong đời anhKeep your love, giữ lại tình yêu em điBiết đâu ngày mai ta gặp nhauVào một đêm sau ta sẽ cùng khóc cùng tươiAi mà biết được sẽ lại chung lối hay lại chung khơiBước tiếp hành trình mới hay ngã vào trong cùng đờiĐến kẹo cuối cùng rồi chính xe quay dịch thôi em ơi