Mây trắng bay qua khi trăng dần lan
Buôn câu hò nhịp nhãng khắp thôn trang
Đoàn người say xưa vui tiếng hát vang
Lúa sương sữa ngọt đậm tình ta với nàng
Đêm lắng sau khi sương lan dần xuống
dần xuống hương át ngào tình ruột sắn mô thơm
trời về khuya nghen mơn mát gió lạnh chấp duyên thắm rượu đẹp hình ta với mình
Ước tình nghe câu hò sơm bên nhẹ ngân câu hò hò hò hoàn tự do ấm đau
nắm tay hát lên ngàn câu thành tình tình tàng tình đồng quê tốt tươi
anh chàng đàn tỏa sang người tình tai vơi nầy tình tai
Những bước xe ôm sao thân ông
Bên sông ngân hà vắng
Bao ngưu làng trông ơm nhớ nhà
Em có nghe trăng dư ơm đồng quê
Khi trăng ngà mở tỏ chiếu trên đê
Người đông phố vui gánh lúa về
Bóng trai gái làng hẹn họ nhau ước về
Đông đông bay quanh trên ao bèo xa
Khi bao người dìu dịu sớt nam kha
Mộng chiền miên say xưa dưới mái vàng
Ánh trăng quất chim vào rặng trẻ buối vang
vàng
yêu
yêu yêu yêu trong ngầm nhớ
trong ngầm nhớ trong ngầm nhớ em có nghe trăng sư âm đồng quê
khi trăng ngà mờ tỏ chiếu trên đê
đoàn người nông phố vui gánh lúa về
con trai gái làng hẹp họ nhau ước về
Đông đông bay quanh trên ao bèo sáng Khi bao người dìu dịu giấc ngắm khá
Mộng chiền miên say xưa rưới mãi vàng Anh chàng quấn chim vào rạng trẻ cuối hàng
Mộng chiền miên say xưa rơi mãi vàng,
Anh chẳng khuất chìm vào rặng trẻ buổi lòng.