Mây trắng bay qua khi chẳng dần lanMuôn câu hò nhịp nháng khắp thôn trangĐoàn người say xưa vui tiếng hát vangLúa dâng sữa ngọt đậm tình ta với nàngĐêm lắng sau khi sương lam dần xuốngHương ngát ngào tình ruộng xăm ngô thơmTrời về khuya nghe man mạc gió lànhChấp duyên thăm, dịu đẹp tình ta với mìnhOh, vốn nghe câu hò sớm,bên nhẹ ngẩn ru hòHò hò khoan tự do âm, mơ hòNắm tay hát, nên ngàn câu thanh bìnhTình tăng tìm đồng quê thốt tươi ánhTrang lan tọa sang ngườiTình tăng,ô này tình tăngTa ngước xem ông sao thần nồngBên sông ngân hòa vangBóng ngưu làng trầm ngâm nhớ nàngEm có nghe trăng dư âm đồng quêVĩ trang ngàn mờ tỏ chiếu trên đêĐoàn người nông phố vui gánh luốcVui gánh lúa về,mong trai gái làng hẹn họ nhau ước vềĐóng đóng bay quanh trên ao bèo xaKý bao người rìu rìu giấc nam khaMong chuyền miên say xưa xưa mãi vàngÁnh trăng khuất chim vào răng trẻ cuối làngHòhò hoàn tự do ấm noNó nắm tay hát lên ngàn câu thanh bìnhTình tàng tình đồng quê tố tươi ánh trăng lan tọa sang ngườiTình tàng ô nầy tình tàngta ngứa hước xemBên sông ngân hòa vắngChim khuất chim vào rậu trẻ cuối lào