1. Mùa đông trải dài nhịp beat anh gọi tên em là tháng mười hai
Bầu trời đuổi mưa rơi rớt, như kẻ cô đơn
Và đáng thương hại!
Những đợt mưa qua/ nó nhiều hơn ngón đếm trên một bàn tay
Nhưng vẫn ít hơn thói quen dạo phố vướng mùi kỉ niệm trong gió tàn bay
Em
Có vô tình về ngang lối cũ?
Nơi hạnh phúc là con hẻm nhỏ thu mình ở giữa đại lộ chiều thu
Anh trầm ngâm
Chưa từng biết ghét lấy một con đường
Nhưng chính vì em tạo thành áp lực, đôi lần ngang bước nỗi buồn lại vương
Chuyện cũ đã qua, nhưng hoài niệm ở lại
Tiếc nuối chút tình nên chẳng thể để mờ phai
Nụ cười năm xưa tôi vẫn còn đang giữ mãi
Vì rằng sau cái quay lưng, mọi thứ đã không trở lại
Em năm xưa, tôi ngày đó
Nhặt một viên đá nhỏ
Kỉ vật cho những tàn tro
Một thời áo trắng
Nhắc lại thấy đắng trên môi
Em tôi
Em tôi đẹp như một đóa hồng có gai vậy
Đó cũng là lý do tay tôi cứ mãi chảy máu, mỗi lần khẽ chạm vào những kí ức về nhau
Có những ngày hạnh phúc nhưng vẫn ít hơn những lúc khổ đau, chút thù hận pha lẫn tiếc nuối với ngày xưa...
2. Mặc người không ưa, thành phố vẫn gieo thêm từng ngày nắng
Còn anh vẫn cứ cố chấp lau chùi kỉ niệm tiếc nuối phải chăng
“Không”, anh đặt chữ “không” trước mọi đêm nghĩ
Suy cho cùng là để bao biện cho những nỗi nhớ ngược lối em đi
Nỗi nhớ không màu,
Vương vào cuộc sống của anh về sau
Có thể là.. những ly cà phê anh hay dùng
Đắng chát! nhưng mang một chất gây hiện lạ thường
Cũng có thể là một bài hát! Anh gửi tên em vào đó
Để kỉ niệm không hóa thành tàn tro!
Tôi muốn xóa hết đi, như em chưa từng đến
Làm sao có thể được, khi tôi chưa từng quên
Đã hơn một lần nối khoảng cách ta ra xa
Mong rằng nỗi đau đó sẽ tránh xa ta ra
Nhưng mà không là không/ nhớ mong không dứt
Cái duyên số quá lớn, xa bao lần cũng không đứt
Tôi thích ôm khư quá khứ
Em thích giữ tương lai
Rằng ai đúng ai sai?
Câu hỏi vẫn cứ đặt mãi
Anh trọn vẹn cuộc tình có chữ “nhẫn” và “tâm”
Em cũng học cách trả lại bằng tất cả sự nhẫn tâm
Đến bây giờ, tôi vẫn hay mơ về những hình ảnh ấm áp
Một đôi bàn tay đan chặt
Một ngày có nắng có gió
Có em, có nụ cười từng khiến tôi mê mẩn
Như cách tôi trân trọng những gì của ngày xưa
Trả lại em tháng mười hai
Ngọt ngào và cả đắng cay biết đến bao giờ ta cười lại
Trả lại em tháng mười hai
Lời hứa cho những ngày mai đi suốt cả đoạn đường dài
Anh xin lỗi, anh đã không làm được
Trả lại em tháng mười hai
Trả lại ân tình một thời ngày xưa đứng đợi,
Một lòng yêu, tháng năm tôi từng cho đi rất nhiều
Và điều tôi được nhận lại, là vai bản lề trong chuyện tình yêu