Ta bon bon chạy xe đạp lon ton chạy khắp đg mòn của Thành Phố Sài Gòn.
Mà tâm trí vẫn còn đọng lại dư âm mà vẫn còn sâu đậm, nó cứ mãi mài mòn
Thôi mặc kệ!
Tôi cũng biết là SG có nhiều đặc sán trông cũng rất hảo hạn!!
Cũng mặc kệ!
Tôi chỉ yêu vị ngọt đắng của 1 tách café mang hương thơm nống nàn :x
Tôi ngồi đây vs tia nắng chan hòa
Cùng vs cơn gió lạ cuốn bây những chiếc lá
Nhận ra những ngày dài bôn ba ko ngả
Ta đây vẫn là ta mặc kệ đời hối hả
Nhìn dòng đời vẫn cứ thế mà bon chen
Như loài thứ dữ săn mồi hay mon men, rón rén
Oán trách tại sao đời ko trọn vẹn
Hổ thẹn thì lại tìm đến con say rồi con men (say men)
Ta ngồi vỉa hè trai hay gái cũng say hi!
Nhưng cũng tĩnh lặng kém gì café wifi
Ngồi đây mới hiểu, mới nhận ra đc nhiều điều
Đời vẫn đìu hiu mà con người thì nhiều kiểu
Người thì khó hiểu co mình như con cuốn chiếu
Người thì yêu kiều mặt nhỏ nhắn như bánh tiu
Người thì trầm lặng cập kê tuổi xế chiều
Lòng cảm thấy mặn vì mình có ai hiểu?
Sài Gòn tản gió cùng vs café vỉa hè
Một chút se lạnh ta nhẹ nhàng ta lắng nghe
Cùng nhau say sưa vs câu chuyện người già kể
Mang vẻ bình yên đó là café vỉa hè
Vị ngọt vị đắng vẫn theo ta nồng nàn
Dễ dàng đối chiếu kẻ khổ và người sang
Mơ màng vẫn lang thang trên những con phố vắng
Ngậm lại thật lâu mới cảm thấy vị đắng
Mặn chứ ko đắng
Lặng chứ ko vắng
Bới xung qanh ta là những con người vội vả
Nhưng ta vẫn là ta mặc kệ đời hối hả
Vẫn thật chậm rãi như li café đá
Nhưng mà...
Người đi qa, người đi lại
Nhưng 1 người đi xa, rồi lại đi xa mãi
Để lại mình ta vs li café hoài
Tự hỏi người đi xa có bao h nhìn lại
Cây che ta nắng, mây che ta nắng
Nhưng cứ che hoài thì bao h cảm thấy nắng
Ta ko còn tug tăng như những con lăng qăng
Cs mất thăng bằng ta cũng trở nên căng thẳng
Sài Gòn tản gió cùng vs café vỉa hè
Một chút se lạnh ta nhẹ nhàng ta lắng nghe
Cùng nhau say sưa vs câu chuyện người già kể
Mang vẻ bình yên đó là café vỉa hè
........................