Mưa rơi rơi trên mái nhàTừng dòng ký ức không xa lạVùi thời gian dẫu có thêm phai nhòaThì trong anh vẫn như ngày đầu ta từng bên nhauMặc cho bão saoEm là dòng saoNgười là cơn saoVà thế gian trật hóa thiên đường khi em lung linh trong mắt ngườiƯớc mong em có thể quay lại nơiLúc xưa ta bên nhau trước cái xaViệc khúc đó sẽ mãi như lời hứa đến suốt kiếp ta chờ nhauVà thế gian chất hóa thiên đường khi ta bên nhau trong tiếng cườiCó trăng non trên tao không đổi thayCó yêu thương trong ta luôn nắp tayThời gian đó sẽ mãi luôn là những mảnh kí ức xưa đẹp nhấtTrên thế gianVán H».Từng dòng kí ức không xa lạBụi thời gian dẫu có thêm phai nhòaThì trong anh vẫn như ngày đầu ta từng bên nhauMặc cho bão dâuEm là dòng sâuNgười là con sâuVà thế gian trật hoá thiên đườngĐừng khi em lung linh trong mắt ngườiƯớc mong em có thể quay lại nơiLúc xưa ta bên nhau trước cái trờiBiệt khúc đó sẽ mãi như lời hứa đến suốt kiếp ta chờ nhauVà thế gian chẳng hóa thêm đừng khi ta bên nhau trong tiếng cườiCó chân non trên cao không đổi thayCó yêu thương trong ta luôn ấp đầyThời gian đó sẽ mãi luôn là những mấy kí ức xưa đẹp nhớVà thời gian trật hóa thêm đường khi em lung linh trong mắt ngườiƯớc mong em có thể quay lại nơiLúc xưa ta bên nhau chẳng cách rờiBiết khúc đó sẽ mãi như lời ước đến suốt kiếp ta chờ nhauVà thế gian trật hóa thiên đường khi ta bên nhau trong tiếng cườiCó chân nón trên cao chẳng đổi thayCó yêu thương trong ta luôn ở đâyThời gian đó sẽ mãi luôn là những mảnh kí ức xưa đẹp nhất