còntình là ngóng trong hào cầuvọng nguyệt với răng ai mơ hồ nơi bên hồng lâuhận trời cao trắng thương thân tavì lương duyên đã không an bàivậy thì thôihẹn kiếp sau sẽ được thànhGiờ sao biết kiếp lỡ này mộng lâuhoa vỡ tan chỉ vì lời thề ước mãi trong tim cô kết tình xinngười qua đó ta trọn ngây ngậm ngùi ôm ước mơ hào hìnhđời cũ liều hát chi riêng ta đứt nụ ẩn tình xinsao nặng mang như cánh hoa úa tàntâmcòn vương cũng chẳng đành còn lại đâyCòn ai đây ai ơn bên nhau?Còn tình lang ong chẳng hào cầu?Vọng biết với dãng ai mơ hồ nơi ghé thông lâu?Cáu chẳng thương thân ta vì lương duyên nhớ không an bàiVậy thì thôi hẹn kiếp sau sẽ đổi thành mơNhưng bằng mắt nhìn vào tay đai chẳng đầyĐồi,đồi, đồi,đồi, nhận thưTao đã đao người vương xa,phí mong ngác cốtVới cám tâm tình vào đồng người hỏi ám cộng thương taNhân sinh phủ lâm những mê loạnLàm than mộng ký bầu đoài đầyÁi tình vẹn nguyên không khí cạnMãi chẳng đổi thay lòng dài nàyCứ thường đi tụ ta không sợVẫn sống đời nữ nhân mạo thiên hạNhưng là người duy nhất ta trông đợiCòn vu rấp mộng đáy của riêng taTa không tin thứ gọi là an bàiThiên mạnh trên cao bất khả viênMột chân người cả thân sẽ văn đàiTa đi đường còn ta đường riêngNhưng mà ta đã không thể nào nhận raChẳng quá đà ta đã mãi theo dệt mộng điêu trangCái đó thằng ta đã quá ngọt mặn đến bây giờ tụi mình là bào đồng thiên thaiNhanh xin tâm thềĐây nào cho ta sẽ là nơi tìm chàng thật thậtHương hư chẳng thể đành đoạn ai tình xuất nợ là thứ tiền tài Tài nhiên trảiSự đời này vô vị khi vẫn còn lanCứ xinh tác nhưng mà cãi điên loạn khi ta khắp khỏi thứ chỉ mình mangMặc cho bao lời lý kỷChẳng qua là lan vănThời gian này chẳng không thí vịBiết mùa chó thẻ lầu ca tâm