Nỗi nhớ bỗg dồn lại và tồn tại trog 1 vài jây...
Nhớ về ng` ta...nhìn theo đó nhưg ng` ko thấy...
Lỗi là do a...
A bít là mìh sai...
Nhưg vì sao sau tất cả a vẫn ko thể làm lại...
H hối hận đá wá muộn...vì e đã iu 1 ai...
H đôi tay đàh fải buôg...nhìn bước chân ng` đi mãi...
Kon tim thắt lại...đớn đau vậy sao...
1 khi iu ko trốn chạy...vẫn chấp nhận dù lòg đau...
Vẫn ngồi và vẫn viết...viết thành từg câu...
Dù dặn lòg cần fải bít...có viết cũg chẳg về đâu...
E là ng` a iu nhất...
Sẽ mãi ko thay đổi...
Vẫn u mê trog tiềm thức...dẫu sự thật e xa r`...
Lời nói cuối ngày hwa...ko mún nghĩ về nó nữa...
Thả nó trôi về nơi xa...để tâm hồn ko thối rữa...
Tiếc nuối...
Vẫn cố cho wa...
Lời chia tay kâm lặg ko thể nói trog jây fút kuối...
Chorus: C-Kay
Viết anh vẫn viết một điều ước cho cuộc tình ta
Xiết a cố xiết nắm thật chặt để ko bay xa
Viết thành tiểu thuyết hay anh viết thành bài ca .
Viết lên trang giấy trắng và rồi nét mực cũng đã vây ra
Biết phải làm sao khi bóng hình ai đã bước xa
Bỏ lại bài ca cùng với nước mắt ai nỡ bước qua
Nỗi đau em mang tất cả là do anh đã gây ra
Để rồi cái kết nhận lấy đó là kết cục em đã đi xa ... huh*
Ver 2: Chyp Trang
Đã lâu lắm r` mưa ko còn gặp nắng....
Cầu vồng cũng thôi xuất hiện và...
Hạnh phúc ko còn hiện diện....
Cái gì gọi là 1 t/y bất diệt...e cũng ko cần biết...
Em cũng chẳng còn lưu luyến.... e cũng chẳng cần thiêt...
Mặc dù trái tim vẫn cảm thấy hối tiếc....
a giết chết trái tim e...1 lần...1 lần đã là quá đủ...
E tự nhủ...vật vã vs 1 con tim đầy vết sẹo...
Chẳng có lọai tẩy nào ...có thể xóa sạch những rì đã có....
chẳng có lọai bút nào.... có thể vẽ lại những gì đã nhọ
Có đau khổ thì anh mới biết trân trọng em....
Trân trọng tình yêu và trân trọng hp
Khi e học đc cách buôg tay 1 ng...
thì cũng là lúc a ko còn qan trọng vs e nữa...
vì trog tim e sẽ ko còn chứa....1 hình bóng .....
Chia tay