Một mình quanh hiu cánh cánh đêm thâu
Mà nghe tiếng kêu tắc kè
Bới ơi tắc kè ơi tắc kè
Lạc bầy tim gọi nhau
Mà lòng quảng đào ai biết ra sao
Người ta đã quên lối về,
đã quên ước thề bước qua cầu mã cùng người giàu sang
Bồ mình ơi, có con tắc kè,
nó kêu tắc kè,
tắc kè, tắc kè
Đêm đã đến ai ơi,
nó kêu não lòng
Nhưng em giờ đã gối trắng ai mặn nào
Bố mình ơi,
có nghe tiếng lòng nhớ đêm dơ trong
Ôi mặn nồng,
tha thiết những canh thông
Có con tắc kè,
đêm đêm thầm nhắc chớ quên ly bảng lòng
Giờ lòng quặng đau,
ai biết ra sao
Tao người tao đã quên lối về,
đã quên ước thề bước qua cầu về bên người giàu xa
Đứng quên sao đành hai người giờ phụ nghĩa tình xưa xa
Bảo mình ơi
Bảo mình ơi
Có con tắc kè nó kêu tắc kè tắc kè tắc kè
Đêm đã đến ai ơi
Nó kêu náo lầu
Nhưng em giờ đau gối chăng ai mặn nầu
Bố mình ơi, có nghe tiếng lòng nhớ đêm vợ chồng,
ôi mặn nồng tha thiệt những canh thơ.
Có con tắc kè đêm đêm thầm nhắc chớ quên đi bạn lòng.
Bố mình ơi!
Có con tắc kè,
nó kêu tắc kè,
tắc kè, tắc kè.
Đêm đã đến ai ơi?
Nó kêu
đáo lòng,
nhưng em giờ đã gối chăng ai mặn nào?
Ôi mặn nồng,
ôi chân mặn nồng
Bố mình ơi, bố mình ơi Có nghe tiếng lòng nhớ đêm giờ trông
Ôi mặn nồng,
thà thiệt những canh thơ
Nhớ chân người yêu
Có con tắc kè,
đêm đêm thầm nhớ cũng chớ quên đi bản lòng
Có con tắc kè đêm đêm hờn chát
Ai nỡ quên đi giữa trời