intro:
tình iu xưa mãi mãi, trong lòng e hok phai
dù a đi về nơi xa thầm kín
ở nơi đây chỹ có 1 mình e cô đơn
vẫn cầu mong chốn kia hok như emmmmm
Lyna:
khi xa anh rồi , thì em mới bik là con tim em thuộc về anh
cố gắng níu kéo nhung nay anh ko còn bên cạch
từng giọt nước mắt em đang chảy dài trên đôi mi này
khi trong thấy anh dang bên người ấy
ngày ngày chị bít lặng thầm nhìn anh nay đang hạp phúc
em cố mỉn cười dù bik là đau lên trong từng phút
tự nhốt mình trong căn phồng tối để cố wên anh
1 minh em bước trước trên con dường h đây đã vắng anh
không còn vòng tay của a ôm e khi trời chuyển sang lạnh
hình ảnh của a vẫn đó lun hiện về trong giấc mơ
e không thể nào xóa bỏ tên a vì con tim này vẫn mãi nhớ
nhớ tiếng cười , nhớ giọng nói , những lúc a cho e niềm vui
nhưng đó chỉ là quá khứ , còn giờ thì sao ??? ... cũng chỉ mình e thôi
cũng đã lâu từ ngày a đi e không còn cảm xúc
dù bên ng` taz nhưng e hy vọng a nghĩ đến e dù 1 chút
mắt e ước , lòng e nhói , a ở phương xa a nào biết
lầm lỗi để cho a đi thì cả đời e nhận lại là hối tiếc
mel: [viie]
sao anh cứ gian dối, dù biết tôi iu a thật lòng
đến bên tôi chĩ vì người iu a chẳng còn iu anh nữa
dẫu vẫn biết như thế mà tôi vẫn cho anh thêm cơ hội
đễ bây giờ anh nói iu tui chỹ vì thương hại thôi
nếu biết trước như thế, thỳ h` đã hok đau như thế này
sao hok ai kề bên, hok ai làm ng` chăm sóc
khóc nước mắt cạn khô, thỳ cũng chỹ tôi đây biết thui
người đâu có hay nơi đây tô i cần người
Viie:
t.c, iu th* lâu nay em trao a là thật
nhưng ngược lại đó chỹ như cơn gió, vô tình thoáng qa và đi mất
a hok cần bik a là ai, cũng chẳng hề ngỹ là anh sai
mọi thứ cứ đến thật vội vàng, rùi cũng ra đi thật vội vã
a chỹ th* hại em, nên đối vz a thỳ em thật chẳng là gì cả
ng` thay thế chỹ toàn đớn đau, ng` thay thế chẳng bao h` h.p
mọi thứ đến trong 1 lúc, biến mất tầm tay chỹ trong giây phút
đời là như vậy mà, chẳng ai cho hok ai 1 thứ gì cả
vất vã đêm ngày đễ iu anh, nhận lại vỏn vẹn chĩ là hiu qạnh
rùi bg ai vô tình nói, hết iu e rồi, thời gian bên nhau chỷ là giả dối
nhấm mắt lặng im chỹ vì hok mún mình mất a
thời gian qen nhau cũng khá lâu, mà sao e vẫn hok thể thấu
em đã trao a qá nhìu, ngược lại e chẵng đc j` ngoài nỗi đau
đau như dao cất, từng mãnh vụn vào tim sâu
lặng lẽ bước đi trong màn đêm, cố tình hok mún cho a bik
cố giấu nỗi nìm chỹ vì qá iu, nên e giả vờ như ng câm điếc