Thu đến rồi những lá vàng rơiLà lúc anh thấy chơi vơiLần đầu gặp emAnh chẳng thể nói nên lờiNhớ một người nhớ mãi không thôiLà lúc anh thấy đơn côiCó lúc gần kềCũng có lúc xa xôiTình yêu trong anh nhẹ như gióMong manh như nắngCố gắng tập quênPhải mất bao lâu để thôi không ngừng nhớBuông tay là một điều rất khóCả đêm thức trắngTình đắng như vậy saoHạnh phúc đã muốn bayĐôi tay làm sao giữNhớ một người nhớ mãi không thôiLà lúc anh thấy đơn côiCó lúc gần kềCũng có lúc xa xôiTình yêu trong anh nhẹ như gióMong manh như nắngCố gắng tập quênPhải mất bao lâu để thôi không ngừng nhớBuông tay là một điều rất khóCả đêm thức trắngTình đắng như vậy saoHạnh phúc đã muốn bayĐôi tay làm sao giữTình yêu trong anh nhẹ như gióMong manh như nắngCố gắng tập quênPhải mất bao lâu để thôi không nhớ emBuông tay là một điều rất khóCả đêm thức trắngTình đắng như vậy saoHạnh phúc đã muốn bayĐôi tay làm sao giữ