原谅把你带走的雨天 Tha thứ cho ngày mưa đã mang anh đi
在突然醒来的黑夜 Trong đêm tối khi bất ngờ tỉnh lại
发现我终于没有再流泪 Phát hiện ra cuối cùng đã không còn rơi nước mắt
原谅被你带走的永远 Tha thứ cho vĩnh hằng đã bị anh mang đi mất
时钟就快要走到明天 Đồng hồ đã sắp chỉ đến ngày mai
痛会随着时间好一点 Nỗi đau sẽ khá hơn theo thời gian
那些日子你会不会舍不得 Những tháng ngày ấy anh có thấy luyến lưu không
思念就像关不紧的门 Nỗi nhớ như một cánh cửa không khép chặt
空气里有幸福的灰尘 Trong không khí có những hạt bụi hạnh phúc
否则为何闭上眼睛的时候 Nếu không thì vì sao khi nhắm mắt
那么疼 Lại đau đến thế
谁都别说 Xin đừng ai nói gì
让我一个人躲一躲 Để em trốn tránh một mình
你的承诺 Lời hứa của anh
我竟没怀疑过 Mà em lại chưa hề hoài nghi
反反覆覆 Lặp đi lặp lại
要不是当初的温柔 Nếu không vì sự dịu dàng ban đầu
毕竟是我爱的人 Dù sao cũng là người em yêu
我能够怪你什么 Em có thể trách gì anh đây?
原谅把你带走的雨天 Tha thứ cho ngày mưa đã mang anh đi
在渐渐模糊的窗前 Trước khung cửa sổ đang dần mờ nhòa
每个人最后都要说再见 Mỗi người rồi cuối cùng cũng phải nói tạm biệt
原谅被你带走的永远 Tha thứ cho vĩnh hằng đã bị anh mang đi mất
微笑着容易过一天 Mỉm cười để dễ dàng sống qua một ngày
也许是我已经老了一点 Có lẽ là em đã già hơn
那些日子你会不会舍不得 Những tháng ngày ấy liệu anh có quyến luyến?
思念就像关不紧的门 Nỗi nhớ như cánh cửa khép không chặt
空气里有幸福的灰尘 Trong không khí có những hạt bụi hạnh phúc
否则为何闭上眼睛的时候 Nếu không thì vì sao khi nhắm mắt
又全都想起了 Lại nhớ hết tất cả?
谁都别说 Xin đừng ai nói gì
让我一个人躲一躲 Hãy để em trốn tránh một mình
你的承诺 Lời hứa của anh
我竟然没怀疑过 Em lại chưa từng hoài nghi
反反覆覆 Lặp đi lặp lại
要不是当初深深爱过 Nếu không phải đã từng yêu sâu đậm
我试着恨你 Em đã từng thử hận anh
却想起你的笑容 Nhưng chỉ nhớ đến nụ cười của anh