[Ver 1:]
Tôi đang đứng ở nơi đây dưới hàng cây của trường Quang Trung huyền thoại
Mang tên người anh hùng ghi trong sử sách của nhân loại
Nơi tôi chôn dấu chỉ năm nữa với bao kí ức luôn còn mãi
Với bao kỷ niệm mà sẽ mãi mãi không bao giờ phôi pai
Liệu ngày mai, với nhiều bon chen trong cuộc đời
Có ai còn nhớ tới bóng hình thầy cô vẫn chờ đợi
Chờ đợi học sinh đang tiến tới
Và sẽ tiếp tục viết lên những trang sử mới
Như những cánh chim trời đang cất cánh bay lên khoảng không xa vời vợi
Thôi giới thiệu vậy nhưng cũng đủ rồi
Và ai cũng biết trường ta là vô đối
Với biết bao, bao thành tích mà bao trường khác vẫn đang với
Và tôi luôn tự hào, mỗi khi có người hỏi tôi rằng
Anh ơi trường nào mà giữ vậy
Em ơi trường anh Quang Trung đấy
Hãy đến Ninh Giang và anh sẽ cho em thấy
Ngôi trường cấp ba của anh nè
Nhỏ bé đơn sơ nhưng ngững kì tích mà nó làm nên còn hơn vậy
Những thế hệ cứ tiếp tiếp nối và dựng xây
Hi vọng về thế hệ trẻ tiếp tục là chỗ đứng đáng tin cậy
Cho đất nước việt nam một bước lên mây!
[Hook:]
Mái trường tôi gửi một đời học sinh mang tên Quang Trung
Không bao giờ tôi hối hân khi được ở nơi đây và đứng
Tôi có thể cảm nhận được bầu không khí ở nơi đây như đã từng
Gửi trọn một đời học sinh nơi ngôi trường này trung học phổ thông Quang Trung.
[Ver 2:]
Thôi chết rồi, cái đồng hồ này sao ngừng trôi?
Chạy vội tới trường với cái bánh mì cắn nửa
Không biết bác Quang đóng cửa chưa?
Thầy Vịnh mà bắt được thì phải đứng giữa mưa
Ôi sao mà khổ quá!
Tiết đầu còn phải học hóa
Học cô liên mà đi muộn
Không khéo bị gọi ba má
Ngày thật dài trôi mãi từ tiết hai tới tiết ba
Mong muốn được quay quay về nhà sao càng ngày càng thiết tha
Nhưng mà khoan đã
Tiết 4 còn phải học thể dục nữa mà
Không bê ghế xuống là thầy Minh sẽ không tha
Hai vòng nhảy cáo, 4 vòng đi vịt mau
Sân trường không còn nắng
Tỏa ánh sáng chối trang trên những hàng cây và đầu chúng cháu
Nơi sân trường đó cúng ta đừa nghịch với nhau
Những trò vui dưới kẽ lá muôn màu
Những lần học muộn trèo cổng ở đằng sau
Hay những bộ tóc dựng thầy Hy hiệu phó bắt xuống gội đầu mau
Những kỉ niệm ấy làm sao phai dấu
Có những lần chúng em khiến các thầy các cô phải đau đầu
Giọt nước mắt mà thầy cô luôn muốn giấu
Đến tận bây giờ bọn em mới thấu
Nỗi lòng thầy cô mang theo bấy lâu
Wellcome to Quang Trung.