Ver1:
chỉ mong là gió.....sẽ chợt thoàng qa
mùa đông sẽ xa....và ta k còn lạnh
thức dậy ....bất chợt là nắng....mở mắt vẫn còn dư âm trong trong màn chăn
chiện bùn hôm qa rồi sẽ xa....
mỉm cười trong ta .....cảm nhận chút j đó là con ng mới bình yên sẽ về trong từng hơi thở thậc măn mà
k vỗi vã....chay thậc xa....tìm nơi nắng ấm ngập tràn hoa
sợ đắm chìm....thói qen cũ....thức giấc lạc lõng lai khóc òa
ừ nó sợ lạnh lắm....co ro góc tối lai qạnh vắng
chỉ muốn gỡ bỏ tất cả qá khứ này đi thôi ......làm ban vs ánh trăng
k còn reng mãi tiếng fone dài....những cuộc trò chuyện vào giữa khuya
ánh mắt đầu tiên nhìn nhau ngại ............tình yêu chỉ đến từ 1 phía
lúc hờn lúc giận....bao điều vu vơ a mãi cất
khép mi chảy lệ.....nắm chặt bàn tay xin ng đừng đi a sợ mất
và......... nơi đó......chỉ a đứng lai....nhìn bóng ng đi xa khuất thôi
những lúc nóng giận buông lời làm e đau.....chính là a tốt a có lỗi
giá mà lúc trc ng đừng đến..........k tiếng goi nhau khi kề bên
mật ngọt ai rót để h qay gót lanh lẽo đơn côi chiếc giường nệm
mùi hương nồng........ấm ngập phòng.......chỉ là thoản trog phuc chốc
và tự bay đi......vị đắng trên mi ........không thể tan đi khi thức giấc
níu lấy .....ai khi .....cất bước ra đi....giật mình nhìn lai tất cả là a tự đánh mất
Ver2
ảo giác cứ bám lấy ......sau bao nhiu ngày vẫn còn đây
suy nghĩ bâng qơ rồi sẽ bước ra k thể sống típ ở nơi này
tấm màn qá khứ sẽ vén nó chứ.....đánh mất hiện thực rồi giá như
vẹn tròn tiếng yêu 1 chữ .....ngoài con tim ra a còn rất nhiều thứ
chưa là đũ .....bao giờ thì dư....để có thể giữ e bên a
nếu như tình yêu chưa đủ rồi cũng sẽ tan đi như ngàn cơn sóng đánh
sóng lấp lánh....sóng long lanh .....nhưng ta chỉ có thể nhìn bằng mắt
vì rất dễ vỡ......cấu tạo đơn sơ .....thực chất đâu hề bền chặt
cảm thấy lạc lõng khi trước em.....khi ta k còn cùng 1 phía
rồi phải đối diện phía trước đêm.....lạc bước 1 mình con đường khuya
từ bỏ thói qen có em ....trc khi chìm vào đêm tối cùng giấc ngũ
hi vọng ngày mai nắng lên bừng tĩnh thức giấc bỏ qên qá khứ nơi ngàn thu