Tươi đất trăng xoa rơi rơi trên thần lĩu sầu
Lấp kín lối nơi rừng núi cao
Trong nét bú thơ ai ngần lên mất trời
Từ chốn nhân trang thiêng
Nằm trong nhân ta đầy thân vô tiếu sinh dưới trần
Mình thân văn nằm đợi cấm ngầm tiền ái nhân
Một lời trời trên kia đang hồng cơ kéo ta đến gần
Tươi nhất tìm được ở bên vẹn dương nhớ
Tiếng đàn phát lên thiên đường
Trời ban chiếu thu hồn
Đứng thần cháy khuyết
Và chẳng đừng xa cách
Năm tiền nhân ta đầy tiền cuốn tiêu sinh dưới trần
Mặt lại trời xinh kìa đắp nồng tơ theo ta đến gần
Tuy nhất niềm được ở bên phèn thương nhớ
Tinh đàn xa hát lần thiết ngơ
Trời ban chiều buồn
Nước thần cháy quy
Hãy subscribe cho kênh
Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video
hấp dẫn