anh đã khâu lại những vết thương không phải do anh tạo nên
anh đã đưa một tay giúp em từ từ đứng lên
không thể tin được anh vẫn yêu em chẳng màng người ta điều tiếng
chỉ mình anh khiến em có niềm tin lại vào tình yêu
và đã bao lâu rồi em chưa thấy mình như thế này
trái tim rung rinh và mắt lung linh khi nhìn thấy anh
rồi bỗng dưng trong lòng em lại xuất hiện một nỗi lo
sợ rằng một mai anh sẽ biến mất như tất cả những gì em đã từng có
những gì em đã từng có
như một thiên thần đã giáng Trần
trấn an em khỏi những bộn bề thế gian
đúng lúc em cần
đến đây và cứu lấy em khỏi những nghĩ suy đang luẩn quẩn
và chăm sóc em thật cẩn thận
khiến em không khỏi vấn vương cả khi anh vẫn đang ở gần
và đã bao lâu rồi em chưa thấy mình như thế này
trái tim rung rinh và mắt lung linh khi nhìn thấy anh
rồi bỗng dưng trong lòng em lại xuất hiện một nỗi lo
sợ rằng một mai anh sẽ biến mất như tất cả những gì em đã từng có
những gì em đã từng có
những gì em đã từng có
những gì em đã từng có