Bài hát: Thanh Âm Buồn Bã - Obito, Big H
Những thanh âm đó sao cứ sa vào trong đầu anh
Tiếng tích tắc làm đau vết cắt rồi cả bầu trời không còn màu xanh
Anh đã phải thiếp mờ đôi mắt để hai dòng lệ anh không còn tuông
Rồi dùng tay anh đấm vào tường yêu thương còn đó sao em lại buông
Anh đã khóc như một thằng nghiện đang say tình
Anh rót rượu vào từng hợp âm từng ly anh tự chuốt say mình
Rất nhiều lần rồi anh phải cố gắng, giữ sự cứng cáp trước mặt em
Để rồi bây giờ vết thương quá hạn ạnh xin lỗi nắng thay mặt đêm
Anh xin lỗi ... tim anh vỡ vụng rồi em ơi
Thanh âm cũ kĩ nhưng lại quen thuộc đang dần giết anh khi đêm tới
Anh xin lỗi ... anh dùng cơn say để viết lời
Anh mang thật nhiều tâm tư vào nhạc nhưng em cũng đâu cần thiết đợi
Loay hoay bên đống khoảnh khắc cũ tâm trạng đau điếng không bình thường
Anh chợt nhận ra thanh âm đau đớn chính là th nh âm anh từng thương
Để rồi nước mắt cắt hai dòng mặt biến lắng đọng cánh buồm thả
Có một thằng say ngồi viết nỗi lòng bằng những thanh âm đầy buồn bã
Có chút nước mắt khẽ rơi trên đôi hàng mi
Có chút lưu luyến làm anh giờ đây bỗng nhớ
Giờ người xa mất rồi chỉ còn kỷ niệm nơi đây
Ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã
ver 2
Tuổi thanh xuân cho lá nhộm màu nắng hoá vàng bên đồi làng vắng
vát lên mình chiếc Áo màu hường mà anh.cứ ngỡ 1 màu vàng trắng
Anh vẫn giữ cho mình nụ cười biết làm sao cho người tha thiết
Trăng thanh bạch nguyên vẹn 1 màu nói thế nào ra lời da diết
Trên ngón tay có nhũng phím đàn thêu vào lòng cho vời thoi thúc
anh giao chân tinh qua những chuyến hàng có mây trời dịu dàng đôi chút
Nuốt nổi buồn còn măc nghẹn huống chi gưong vở phải nhặt mãnh
Anh đã tránh xa chuyện tình cảm biết là dù nhưng mà ngặt cảnh
Ngã lưng vào cả 1 vùng trời để tim dập dìu trong lập lửng
Anh biết làm bạn với cô đơn từ khai bIết yêu còn chập chửng
Trên đọt tre già có lưởi lìm trâng chối anh lại rồi ghị chậc
Anh ấp ủ hết cả nổi niềm mang trên người căn bệnh dị tật
Lá phượng đỗ lên chồi ngỗ ngang mái nhà tranh đã đồi tốc ngối
Đôi chân trần này đã lỡ mang 2 bên đường chỉ toàn góc tối
Nơi âm thanh buồn bã đây rồi anh chẳng còn gì để trối cải
Tình cong queo như chiếc mũi tàu tóc anh già do trời đối đãi
mel cuối
Giấc mơ phai tàn, tiếng yêu anh giữ trong lòng
Tóc em buông dài còn đâu thanh âm khi ấy
Giờ em xa mất rồi lặng thầm kỉ niệm nơi anh
Ngồi bên hiên lắng nghe thanh âm buồn bã