Một đời lạnh đen trắng tay yêu em nhiều bão năm ngày cướiSợ tình vẫy kín cương đau khi đời mình nghèo khó mai sauĐể rồi hôm nay xót xa khi nhìn người mê kiếp xa hoaNgọc ngùi thương tiếng riêng ta còn đâu giây phút mạnh màPhân nghèo như con ứng trôi đưa con thuyền nơi đâu lạc bêMộng tình duyên kiếp mong manh bao ngày sầu ngậm mãi xuân danhĐường về phố nay vắng tanh mưa lạnh lùng qua mãi tranh rơiNgọc ngùi thương xót bơ vơ