Một giờ sáng đáng lẽ như bao người đang say giấc á
Mẹ vẫn ngồi đan len bên ngọn đèn vàng lay lắc
Bao ký ức đan xen trong đầu mẹ làm cay mắt á
Sao cuộc đời đối xử với mẹ ngày càng gay gắt á
Chợt chuyện dạ một cách bất ngờ
Bởi vì không ai bên cạnh làm sao giờ?
Mình phải gọi 115 ngay bây giờ
Mẹ tự ký giấy cam kết trong phòng chờ
Mẹ chỉ kịp nắm chặt, tay cô y tá
Một giọt nước mắt nhẹ ăn trên má, ý thức dần tắt
Xung quanh chỉ còn thấy màu xanh lá, khẽ nhắm đôi mắt
Mĩm cười thật lâu mẹ hít thật sâu, hàng trăm suy nghĩa trong đầu
Những điều hằng đêm mẹ vẫn mong cầu, cho dù mai hạnh phúc sang giàu
Hay sống dưới gầm cầu, nhà lầu xe hơi mẹ cũng không cần đâu
Vàng bạc châu báu, lụa là tầm vóc cũng không thể bằng mẹ con sống gần nhau
18 tuổi bước ra khỏi cửa nhà và lập nghiệp
Đôi vai trầy xước làm nên tất cả rồi sập tiệm
Hai mùa mưa nắng lúc nắng lúc mưa lúc mưa lúc nắng á
Hai bàn tay trắng lúc thắng lúc thua, lúc thua, lúc thắng
Buôn với cả bán rồi sạt nghiệp, bao nhiêu khổ cực cũng cam chịu
Bao nhiêu hậm hực cũng cam chịu, bao nhiêu bực tức cũng cam chịu
Nhiều lúc bất lực cũng cam chịu
Bao nhiêu hủ tục bao năm tủi nhục "Chân yếu tay mềm" vẫn cam chịu
Hí hà hí Hục, lục đà lục đục. Một thân một mình" vẫn cam chịu
Cân đo, đong đếm, từng đồng từng cắc để dành để *** tháng ~ Năm triệu
Hí hà hí Hục, lục đà lục đục. Một thân một mình" vẫn cam chịu
Buồn buồn tủi tủi lủi thà lui thui thân cò lặn lội ráng mà tự chịu
Hai mươi bốn tuổi, ước gì ba đã sống thêm dù chỉ một buổi
Để được gặp ba lần cuối trước khi ba về nơi chín suối
Ba từng căn dặn nó không được cúi đầu
Nhiều lần, ân hận, căm giận, bản thân, sao thật cứng đầu
Nỗi buồn ngày càng chồng chồng chất chất á
Xất bất xang bang một đứa lông bông bất chấp
Tưởng như nỗi buồn dài bất tận, người đó xuất hiện rồi tiếp cận
Ân cần tiếp nhận, chấp nhận thân phận, nâng niu hạnh phúc thật cần thận
Hai vạch - Lựa chọn từ bỏ hay giữ lại nó có một trong hai cách
Làm mẹ đơn thân không biết là sau này liệu có ai trách
Đứa bé lớn lên, không có cha mẹ chiều nó sai cách
Và có nhiều lúc tinh thần đã rất suy sụp
Cố tập làm quen với tất cả các định kiến
Tự hỏi tại sao cuộc đời cứ thích quy chụp
Khó khăn cứ thế càng ngày càng tịnh tiến (No)
Tự lo vất vả và mưu cầu trong chín tháng chỉ còn có mười ngày
Từ bỏ tất cả nhu cầu không chính đáng thì bọn họ cười mày
Lời đồn thất thiệt làm cho mất việc rồi thất nghiệp
Cuộc đời chết tiệt nhưng vẫn quyết liệt và bất diệt
Chọn một cuộc sống luôn luôn tất tả và vất vả
Vì không hề muốn cuối cùng tất cả đều mất cả
(No - Tất cả đều mất cả)
Nằm trong bệnh viện, chấp tay cầu nguyện
Nó đã sẵn sàng và nó hứa sẽ vững vàng
Chỉ mong mọi chuyện sẽ được toại nguyện,
Mẹ đã sẵn sàng và mẹ hứa sẽ vững vàng
Con cất tiếng khóc chào đời mẹ vỡ òa trong nước mắt
Mới đó mà đã làm mẹ nhanh như một cái chớp mắt
9 tháng 10 ngày nuôi dưỡng chờ khoảng khắc thiêng liêng nhất
Cảm ơn thiên thần vì đã cho mẹ thực hiện thiên chức
Con tên là đấng thiên minh, mẹ luôn dạy con là phải cố gắng kiên định
Để con có mặt trên cuộc đời này là do thiên định, đạo diễn đời mình mà không cần đến biên kịch.