Cạn ly đắng môi mưa vẫn giăng mờ kín lối
Nhìn quanh bốn phương phai dấu như một chiều sương
Nhìn mây khẽ trôi như thế nhân tình chia đôi
Mà tìm chẳng thấy bóng người
Vội chi chút hương vương vấn chi tình sớm tối
Người đi quá xa chẳng nói nhau một điều chi
Lệ vương khóe mi hỏi thế gian tình là gì
Để cho ta mãi đi tìm
Người đi mang theo cánh hoa
Anh thả trôi nơi cuối sông
Chờ đợi ngày mai thế nhân tương phùng
Ta lại gặp trên phố đông
Bâng khuâng ở đâu tiếng hát
Oán trách sao người ơi để ta đau nhói lòng
Bỏ quên cánh hoa bên dòng thương phận long đong
Người đi mang theo cánh hoa
Anh thả trôi nơi bến sông
Chạm nhẹ vào đây chút mây phiêu bồng
Anh một mình đón gió đông
Câu thơ để trong nỗi nhớ
Oán trách sao người ơi để ta đau nhói lòng
Cầu cho cố nhân tương phùng
Ta lại bên nhau
Thả trôi cánh hoa
Mỹ nhân ơi chốn nào sao lại vội xa cách nhau
Có Ngang qua chốn này nghe đàn ngân lên nỗi đau
Như hoa kia mãi trôi kiếp lãng du không bên bờ
Bụi hồng trần vương mãi muôn trùng cách xa.