Chỉ vào địa mênh mang, chỉ thiên thời vô thường
Đường chỉ tay như nứt, họa thiên chớp trên mười phương
Thời gian trôi, xin đổi nên ngày đêm, người thương
Đời tam thiên, ngỡ như chẳng vương
Nhẹ nhàng lượm hoa bay, kiếm tay cầm múa trường
Mày lưu nên bông tuyết, họa duyên số trăm ngàn chương
Lệ trên mi ha há ha hà ha
Là ta đây hà ha há ha
Chạm mạnh vào tay ta, tay lướt trên dây đàn
Dòng Vong Xuyên mênh mông, thuyền đưa khách sang bờ ngang
Phiền vương mang, sao hóa nên hình dung Hồng Liên
Hoài suy tư, tự sanh oán than
Chỉ vào vầng trăng kia, tay nắm chặt tơ hồng
Cầu mong sao đôi ta, tình duyên giống như nguyện mong
Vầng trăng soi ha há ha hà ha
Chàng bên ta hà ha há ha
Chỉ thành vũ lông bay, vây cá do tay thành
Đời nao ta trên mây, kiếp nao ở trong rừng xanh
Nguyện theo đi, cam kiếp mang hình dung mỏng manh
Tại nhân gian, cùng nhau xuất sanh
Lòng này nguyện bên nhau, nhưng cớ sao xa chàng
Thành tâm ta mong sao, buộc hết duyên do lòng mang
Một nén nhang, ha há ha hà ha
Chàng trong ta, một không có hai