Tan vào đêm tiếng thở dài
Tan vào ngày lời thương vay
Tan vào mỉa mai linh hồn ta bé bỏng
Tan vào trăm năm đời người hư không.
Tan vào bon chen những dối lừa
Tan vào tình, lời đong đưa
Tan vào tỉnh, say thân trầm luân mê mải
Tan vào nhục, vinh phù du kiếp này.
Đời vô thường, ta là ai?
Đến từ đâu và đi về đâu?
Mà xuôi, ngược mà chìm đắm bể dâu?
Lá vàng rơi, hỏi còn có nhau!