Ta đi giữa mùa xuân trên đường giá trầnChào quê hương nhầm tiên phương mạnh bướcLời nước non như càng sụp ra lòng taMang qua muôn núi ngàn sông rôn vui tiếng caDung dinh lá ngụy trang lưng đeo gió đồngTuổi thanh biên đời hàng giây nhịp sôngNhìn suối khe bom đằng dặn đáng cây sâuTa đi dưới những bàn tay sang mô sư cầuHành quân ta là hành quân núi sôngĐấng bước đôi chân ta lên đường*** xa chậm trùng mà dốc núi đường chânĐời chân bao chiến sĩ bước ngọn đá rơi