Tại sao phải lên cung trăng
Tìm kiếm những nơi xa xôi
Tại sao phải tìm danh vọng
Khi nó chợt có rồi mất
Tại sao khi có quá nhiều
Thì ta lại luôn sợ mất?
Tại sao không tìm kiếm ta giữa cuộc đời
Thân xác này, bộ não này, tâm trí này
Có phải là của ta?
Ta là gì, ta thế nào?
Tại sao đôi khi ta không thể kiểm soát được mình?
Khi hết thở, một mảnh đời dừng lại
Sự có mặt của ta thật mong manh và quý giá
Chẳng có số phận chỉ có những quyết định
Của ta làm nên số phận ta mà thôi
Phải làm sao để có được một cuộc sống yên bình
Như những gì mà ta vẫn hằng mong ước
Chọn cho ta một gia đình mà ta muốn sinh ra
Chọn cho ta một thân phận khác thật tốt hơn
Tạo nên giá trị, sống thật ý nghĩa
Để cho kiếp sau là một cuộc sống muôn màu
Tạo nên giá trị, sống thật ý nghĩa
Để khi mất ta mỉm cười hài lòng với chính ta