Chẳng hề kệ tội trong câu chuyện vẫn hạn nữa
Chẳng cần phẫu tách
Chẳng hề đợi lời
Chẳng hề đợi mơ rời bên sau hỡi chẳng hề nhớ lời
Chẳng hề đợi lời khi phai dần xa nhạc dân thôi
Chẳng hề kệ tội trong câu chuyện vẫn hạn nữa
Chẳng cần phẫu tách
Anh sẽ đi về lối
Ai không muốn nhìn thấy nắng mắt em buồn
Ai không muốn nhìn thấy nắng mắt em tồn
Có em xin tươi đắng khi em vô hồ Tâm trí anh cố đong lên
Vì em giấc nghe em chảy mưa gió nhau chẳng thấy nơi buồn có
Vì trôi hồng đỏ ác con tiền hằng tháng anh chả quay tí
Nhưng gì em đã viết về nơi buồn dễ dí anh đã hiểu
Nhưng gì mà em nói là một nói sợ đau đi
Vì em giấc nghe em chảy mưa gió nhau chẳng thấy nơi buồn có
Vì trôi hồng đỏ ác con tiền hằng tháng anh chả quay tí
Nhưng gì em đã viết về nơi buồn dễ dí anh đã
hiểu Nhưng gì mà em nói là một nói sợ đau đi
Chẳng biết đâu mơ rời bên trong lời chẳng thấy nhối lời
Chẳng biết đâu mơ rời khi phai dần xa nhà những tối quên
Chẳng biết đâu mơ rời trong câu chuyện em vẫn anh nói
Chẳng biết đâu mơ rời bên trong lời chẳng thấy nhối lời
Chẳng biết đâu mơ rời khi phai dần xa nhà những tối quên
Chẳng biết đâu mơ rời trong câu chuyện em vẫn anh nói
Trên con đêm xưa có nụ cười chẳng ngớ một người
Chẳng có anh đã biết trước em còn đã biết sai
Hồi mai em đã bước đi xa chẳng còn vương trình đôi ta
Khi con người răng xa ngồi chơi chẳng hề nói một lời
Kể chỉ thế nọc nhau tới
Nói với bên ai anh đã nấp thêm chơi chẳng quên đi tai nai
Tháng năm dài và tận anh đã quá ngây dài
Anh vội đi nằm mơ trong phòng dài cầu đầu lại nhói trong lòng
Những cơ thể em chỉ mong em sẽ quay về
Em quên anh nằm vùi chung những tên tội
trời tự vứt lấy những ví goi trên môi
Ngày em đã nghe em chạy mưa gió nhưng chẳng thấy nơi buồn mình có
Biết sau lòng đôi ác con thiên hồn thả bước em chạy với tí
Những gì anh đã viết về nơi buồn sẽ giữ em đây
Những gì mà em nói là một nỗi sợ đau đi