Tôi là Tài Rung,thấy tôi như vậy chứ ngày xưa tôi là đại gia đó nhaNhưng vì ăn chơi tứ đấu tường cho nên bây giờ phải đi Bình Dương *** tường rồiBỏ quê tuyệt là đau lòng quá đi nhưng mà không còn cách nào nữa đó màÊ ê ê coi chừng chiếc đồ kìa Ê, êCòn cái bà lô cuối cùng mà cũng bị nó lấy luôn nữaCuộc đời thật là thúi hẻo quá điCuộc sống làng bạc chở đời,thật là khổ quá màÊ, Trung à,mày là đại gia đó nhaĐừng có nhìn cái xương gà mà me nhaMày hãy nhớ mày là đại gia đó nghe TrungÊ,cái mặt nó thèm quá,nguy hiểm lắmÊ, đừng có lụm, đừng có lụm,đừng có lụm mà Rồi,xong luôn,ăn chơi cho cố vàoRồi bây giờ mới như vậy đó,thân toàn mai dại chưaKhông biết mày làm cái gì đâyThôi nha, đừng có ăn nhaRồi, nó nhai ngon lành luôn rồiMột thời oan phong khắp nơiBạn bè ai cũng chơiRồi xa cờ trắng đẹp như mơThấy ai cũng đành bờ mìnhTại vì đam mê đỏ đenVợ mình cũng không muốn quenTừ giờ ta hóa thành hằng ngã xanhGia em đại giaMê chi cờ bác đỏ đenTèn nét hết gia đìnhKhi ta giờ đã trắng tayMới thấy trắng ai thườngBình dương xe đóng chàoSẽ đón chào những người nợ nặngThôi thì ta đây sẽ quyết tâmXa quê làm thức trắng đêmCơm bữa mắm bữa khôMong sao đời sông ấm êmXin gác kiếm giang hồNgày xưa tôi phá tiềnGiờ thì mọc đồngTôi còn không chi nếu sai ngồngĐời ai cũng có năm tháng chơi vơi,chẳng nghe lời bà mẹRồi khi vọt ngang mới biết ai còn bên taHọ hàng người tháng nay cũng xem thường *** pháCàng làm tôi mộng lòng quyết tâm là mạnhSống sai thì tránh ai,tránh ai từ tránh mìnhĐem trên đầu ngón tay,có ai chơi mà xe xaoĐến khi mình chết tại,chẳng ai vì mình đỡNếu mong góp nghèo,xin hãy mang hết những xiên năngTô chí là mang những ngày sống khổ chẳng cho vất vả,can ngang Xin đừng bị chơi phun thúy tiền tài,mất chí thăng trai như kẹ lặngĐể gọi chủ thân tiền bạc chân tiếng miếng mắt thiêu than đền nở ẵngXưa tại cãi lời ba mẹ ta nói nên giờ sống kiếp làm thuêĐau khổ một mình đơn lẻ giữa tối phẳng tàn số kiếp gời quêMong sau có việc để cày tích góp dấu bè lõng bạc có cười chêNếu được người đời chắc sẽ càng vương trí nên mình cố sớm trở về quêMọi người bác thật ai ơiMột thời ngồi cùng toàn là giăng trờiNào ngờ cuộc đời giờ này ngói tháng tiền bayTình bay chẳng trách ông trờiBác bài làm chi đâuMột ngày sẽ phải làm như cháuThế là ngày về làm ăn làm ăn làm ăn Tôi đã thấuĐời ai cũng có năm tháng trời vờiChẳng nghe lời bà mẹRồi khi vọt ngã mới biết ai còn bên taHọ hai người thằng này cũng xem thường dễ pháCàng làm tôi mộng lòng quyết tâmRồi khi vọt ngã mới biết ai còn bên taHọ hàng đời thông ai cũng xem thường rẽ pháCàng làm tôi động lực quyết tâm làn mắtNếu thì mình phải khổ,không xin đừng có lại nghe khổ chắc ai bây giờĐời tự do là sướng,ngày nào thì cũng là làm món cho những khách hàngĐoạn đường nào chẳng anh có hỡi người ơiMột lần nghèo khó cho ta quý đồng tiềnVội vàng công danhĐời ta chi thêm âu áoĐời ai cũng có đồng thang chơi bời chẳng nghe lời bà mẹĐời ai cũng có đồng thang chơi bời chẳng nghe lời bà mẹ