Romaji Lyrics
Mukashi mukashi BERU ga hatsumei shita kaisen
Sore wo BIRU ga sekai ni tsunageta
Mado wo hirakeba BURUU SUKAI
Soko ni kokkyou nante mieru no kai?
NAI NAI
Koushite bokura mata saikai shita
Ran no hana saku tsuyiyo no oka de
Guuzen janai yo Edo jidai ka itsuka
Onnaji you ni karandeta'n darou
Kimi no moji wa nani iro?
Sode fureau mo tashou no en
Rakugaki no DAIARII kakitsuranetari
Kimi no tayori machibouketari shite
Kikai mo utaidasu kono jidai
Demo yatteru koto wa kawannai ne
NAI NAI
Koushite bokura mata hashaide iru
Tokyo~Osaka-kan mo suttobashite
Koko ja mirenai keshiki wo misete yo
Ano hi no you na KIREI na shashin
Kimi wa itsu no koibito?
Sode fureau mo tashou no en
Mado wo hirakeba BURUU SUKAI
Soko ni kokkyou nante mieru no kai?
NAI NAI
Koushite bokura mata saikai shita
Ran no hana saku tsuyiyo no oka de
Guuzen janai yo Edo jidai ka itsuka
Onnaji you ni karandeta'n darou
Koushite bokura mata owakare shita
LAN no hana saku asahi no oka de
Eien janai yo tama ni wa togireru
En ga aru nara mata raise
Kimi no moji wa nani iro?
Sode fureau mo tashou no en
Translation~
Ngày xửa, ngày xưa, khi Bell phát minh ra điện thoại
Và ngài Bill dùng nó để nối kết cả thế giới
Bầu trời xanh thẳm dưới khung cửa sổ rộng mở
Em có nhìn thấy đường phân chia ranh giới nào nơi đó không?
KHÔNG! KHÔNG!
Bởi thế nên chúng ta gặp nhau nơi này
Trên ngọn đồi phủ ngập ánh trăng, nơi hoa lan nở rộ...
Chẳng có gì là ngẫu nhiên cả,
Chúng ta thuộc về nhau như là điều hiển nhiên phải thế.
Trong thời kì Edo hay một lúc nào đó của quá khứ.
Vầng thư của em có màu gì thế
Chắc là duyên nợ kiếp trước
đã khiến ống tay áo đôi ta vướng vào nhau ở kiếp này.
Cả một danh sách dài trong quyển nhật kí viết vội.
Tôi ngóng tin em trong khắc khoải nhớ mong.
Đây là thời đại mà ngay cả máy móc cũng có thể hát
Nhưng những gì chúng ta làm vẫn mãi không thay đổi
KHÔNG! KHÔNG!
Và thế là một lần nữa,
chúng ta lại đánh mất chính mình trong sự hưng phấn đó.
Khoảng cách giữa Tokyo tới Osaka không là gì cả.
Hãy cho em thấy cảnh mà em không thể nhìn thấy từ nơi này
Bức ảnh tuyệt đẹp, giống như ngày hôm ấy.
Vậy kiếp nào trước đây em là người yêu của tôi?
Chắc là duyên nợ kiếp trước
đã dẫn chúng ta gặp nhau kiếp này.
Bầu trời xanh thẳm dưới khung cửa sổ rộng mở
Em có nhìn thấy đường phân chia ranh giới nào nơi đó không?
KHÔNG! KHÔNG!
Bởi thế nên chúng ta gặp nhau nơi này
Trên ngọn đồi phủ ngập ánh trăng, nơi hoa lan [LAN]* nở rộ.
Chẳng có gì là ngẫu nhiên cả, chúng ta thuộc về nhau như là điều hiển nhiên phải thế.
Trong thời kì Edo hay một lúc nào đó của quá khứ.
Thế nên chúng ta lại bị chia cắt một lần nữa.
Trên ngọn đồi ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, nơi hoa lan [LAN] nở rộ.
Tình đôi ta chẳng là mãi mãi... Lúc trước hay lúc này vẫn luôn gặp khó khăn
Nhưng nếu đôi ta nguyện ý... Vậy xin hẹn gặp người kiếp sau nhé!
Vầng thư của em có màu gì thế?
Chắc là duyên nợ kiếp trước
đã khiến ống tay áo đôi ta vướng vào nhau ở kiếp này...