intro: ARB Production
Vers 1:
Trong cuộc đời ko ai hiểu đc hết chuện của tương lai
Hôm nay sống ngày mai chết là điều ko thể nào ngờ hay
Số phận của 1 con người cũng giống như là 1 chiếc lá
Gió thổi mạnh thì lá sẽ bay rời cây rơi xuống rồi cắm vào tản đá
Khi tôi chết liệu có ai khóc vì tôi
Hay người khác họ sẽ cười vì điều đó khiến họ vui
Bao năm nay tôi bị kẹt giữa dòng đời cùng với sự dối trá
Sự thoái hóa của xã hội đã ngắm vào tim tôi
1 người đến 1 người đi cùng hạnh phúc và niềm đau
Niềm vui thì tan nhanh còn nỗi buồn đọng lại lâu
ở trong tim ở trong đầu ở trong máu ở đằng sau
che đậy bởi nụ cười giả tạo rồi tàn mau
tôi ko biết tin vào ai giữa 1 dòng đời bon chen
đêm đêm nghe tiếng thở dà của 1 người lạ ko quen
cố tìm đường đi tìm ánh sáng nhỏ nhoi trong đêm tối
vẫn lẻ loi vẫn hiu quạnh giữa đời đang trôi
hook:
cuộc đời đang trôi cùng bao giả dối
mới mở mắt bừng tỉnh dậy bầu trời đã tối
mới hạnh phúc với ngọt ngào sao giờ lại là niềm đau
có phải chăng những gì đẹp nó đều phai tàn mau
từng người xung quanh lần lược ra đi
cố mỉm cười để che dấu để rồi đôi khi
căn phòng này chỉ mình tôi khâu lại những vết cắt
trong nước mắt tôi đối mặt với chính mình ngay trước mắt
vers2
nhắm mắt lại thả hồn trôi theo giai điệu đang ngân vang
nỗi ám ảnh đang hiện về trong đầu chiếc khăn tan
Ngày hôm đó người đã mất người đã mãi đi thật xa
Về 1 nơi xa va lạ ở nơi đó ko người ta
Những đêm buồn 1 mình tôi cô đơn
Mong người về trong nước mắt trong đơn côi
Trong lẻ loi tôi và tôi nhiều tâm sự ko thể nói
Những cơn đau nó cứ hành hạ con tim tôi trong từng cơn
Sống và chet nó gần gũi như hôm nay và ngày mai
Bệnh ung thư nó ko nhân từ voi con nguoi dù bat cứ đó là ai
Mẹ tôi có làm gì sai sao ông trời bắt Mẹ tôi phải ngủ
Cuộc đời này luôn bất công với những người lính chưa đánh phải giải ngủ
Để lại người thân là niềm vui hay niềm đau?
Sinh mạng con người/có mua đc = tiền đâu
Để lại người thân là hạnh phúc hay niềm đâu
Sinh mạng con người có mua đc = tiền đâu?
hook:
uộc đời đang trôi cùng bao giả dối
mới mở mắt bừng tỉnh dậy bầu trời đã tối
mới hạnh phúc với ngọt ngào sao giờ lại là niềm đau
có phải chăng những gì đẹp nó đều phai tàn mau
từng người xung quanh lần lược ra đi
cố mỉm cười để che dấu để rồi đôi khi
căn phòng này chỉ mình tôi khâu lại những vết cắt
trong nước mắt tôi đối mặt với chính mình ngay trước mắt