Chìm dần trong biển sâu tối tăm, dần ngạt thở với niềm u buồn
Mở hàng mi ra nhìn thôi cũng đau lắm!
Đại dương xanh nhạt nhòa ánh sáng, lặng bật khóc, em thật cô đơn
Dù có ngóng chờ, cũng chẳng có ai tìm ra em ở nơi đây
Giữa lúc màn đêm bủa vây, cuộc gặp gỡ giữa ta diễn ra
Rạng ngời, một vầng dương vượt qua đêm đen và soi sáng em
Vội đưa tay chạm vào bóng dáng thiếu nữ nơi đáy biển mênh mang
Một cơn sóng xa bờ bỗng vẫy, tôi lạc mất dấu vết kia
Chẳng thể tiến tới, chẳng thể đến bên ôm em, che chở em
Bờ vai nhỏ bé mỏng manh thêm chìm sâu giữa bao nỗi đau
Dù sao đi chăng, tôi sẽ đến ngay, hãy ngóng trông tôi vậy nên
Đừng khóc, đừng rơi lệ nhé em!
Người con gái biển sâu u buồn, đắm chìm trong màn đêm tối tăm
Mãi tìm nàng, đuổi theo mãi nên tôi cũng như chìm trong bóng đêm
Người con gái biển sâu u buồn, đi cùng tôi khỏi đây nhé em?
Bởi thực sự, thế gian này không như đáy biển nhỏ bé giam cầm cảm xúc em đâu
Liệu khi tôi gọi tên của em, mọi thứ có thay đổi không?
Chẳng màng mọi hiểm nguy, cũng không quan tâm chi, chỉ trông thấy em
Giữa đại dương nhạt dần ánh sáng, bóng em thêm bé nhỏ đơn côi
Dẫu cố gắng, tôi vẫn chẳng thể ôm người, chỉ nắm lấy hư vô
Bỗng chốc ánh sáng lấp lánh xóa tan đêm đen soi rọi em
Và em nhận ra bản thân đang nhìn tôi, bất ngờ thay
Tại sao em quay lưng, và vội vàng trốn sâu hơn, dù tôi cố gọi theo
Bàn tay này không sao chạm đến em
Người con gái biển sâu u buồn, đắm chìm trong đại dương tối tăm
Giữa nỗi buồn, giọt nước mắt nhói đau của em dường như sáng lên
Người con gái biển sâu u buồn, hãy quay về đây cạnh tôi nhé em!
Dẫu vậy, lời nói ra dường như tan theo bao bóng nước, em chẳng nghe tôi gọi nữa
Đuổi kịp em sau bao gian nan, mà sao bóng lưng em trốn chạy tôi
Lệ vương trên đôi mi cay, và em cố gắng trốn đi thật xa
「Bộ dạng của em xứng đáng để anh nhìn hay sao? Thật đau đớn thay
Làm ơn, hãy để em được yên」
Khi vầng dương dần trôi về xa, hoàng hôn nhẹ buông thì em cũng chìm trong màn đêm
Cả đôi bàn tay của tôi vươn về em thật lâu dường như cũng đang chìm dần vào đêm tối
Người con gái biển sâu đau lòng, lo ngại cho người cô nhớ mong
Bao ngày dài, nàng luôn đắm sâu trong nỗi đau, tìm đâu lối ra?
Kìm nén đủ những âu lo rồi, đôi bàn tay khẽ run với ra
「Em nhìn này, thấy không? Đã bao nhiêu lâu nay em giấu đi màu sắc tươi thắm ấy! 」
Người con gái biển sâu an lòng, hai bàn tay nhẹ đan lấy nhau
Trân trọng và thật thương mến bên nhau, bài ca tình yêu cất lên
Người con gái biển sâu xinh đẹp, tôi sẽ luôn ở đây với em
Tất cả sẽ ổn thôi, giờ đây hai ta sẽ sánh bước qua mọi thử thách chông gai
Rời xa đại dương nỗi buồn mênh mang ấy
Nguyện sánh đôi cùng em ah