Ver1:: Sao em vội đi để anh ngồi đây ôm kĩ niệm...những kĩ niệm đẹp ngày nào mà đôi ta đã từng đắp xây... từng phút giây... người đứng đây... làm sao anh có thể quên được. Và có 1 điều ước ... anh ước mình sẽ mãi bên nhau.. nhưng sao ko thể giữ... cứ để người yo xa mãi xa... người bước qua... lòng xot xa... nhưng đành phải buông ra... vì đôi ta đã mãi xa... xa thật rồi....
Lặng thầm đi theo người và nhình thấy em đi bên ai lòng này càng đau nhói , khj thấy em vui cười... em đi bên người... quay lưng đi thật nhanh, cứ cố giả vờ như ko thấy nhưng sao lại ko thể... cứ để kí ức ngày xưa lại hiện về... Anh sẽ cố quên em... cho dù anh rất yo em... và anh sẽ cố quên em... cho dù trái tim anh tan nát...
Mel::
Giờ thì em đã bước đi về phía bên ai kia, giờ thì em đã lãng quên tình anh, tình yo kia anh giấu chôn vào kí ức chìm sâu, nước mắt anh sẽ ko rơi nữa đâu...
Tại vì sao em nói yo để cho anh hi vọng, rồi giờ đây em nhẩn tâm rời xa... làm cho tim anh nhói đau lòng em vui lắm phải ko? Trả lại anh những phút giây ngày xưa....
Ver2::
Xóa đi từng những giây phút anh ở bên e..và hãy xóa đi đồi hoa mặt trời ta đã từng xem...
Cố gắng níu kéo cũng k dc ji nữa đâu mà...vậy s k để cơn gió cuốn đi niềm đau trong ta hả ?
Phải chăng a vẫn còn nhớ hp khi xưa ta bên nhau nhưng giờ đổi lại đìu đó là nước mắt rơi trong đêm thâu....
A đã nhìu lần tự hứa vs mình sẽ k nhớ e nữa nhưng s mỗi lần bước trên đường mưa....thì k sao wen lời e hứa...
Bước đi thật xa để e biết rằng đã không còn....cố gắng dc ji khi đôi tay kia nay đã buông lơi....
Bước thêm lần nữa vì a biết nước mắt k rơi...nhưng s con tim vẫn k thể wen dc....khi hình bóng người vẫn còn đó...
Thôi đi e ah`....sẽ không dc ji nữa đâu buông tay nhau ra chấp nhận sự thật ta mất nhau...
Kể từ đây và mai sau sẽ k còn hình bóng nhau đâu há.....
Mel::
Giờ thì em đã bước đi về phía bên ai kia, giờ thì em đã lãng quên tình anh, tình yo kia anh giấu chôn vào kí ức chìm sâu, nư