Mười lần buồn bằng một lần đauMột trăm lần đau mãi sóc một lầnTố lại một bài nhạc buồnNgày xưa hai ta thường ngheChợt bớt giấc lại ôm mặt khócBạn nhạc trở thành kỷ niệm duy nhất về nhauCòn đâu cũng người khác không phải emPhải em một người trước kia anh từng yêuYêu cô ta còn nhiều hơn cả emPhía sau lưng anh kia đúng người ấy đây phải khôngThật sao khi anh quay lại ôm chặt cô ấy trong lòngEm không đứng vững nữa rồiNhìn ca hãi vẫn sương đôiLàm lộ hàng nước mắt rơiLúc đang yên đàng lànhBóng chuột ngã đuông vào aiBóng chuột ngã đuông vào aiLại nhận cô tên xét đauVết thương tuy không dễ lànhDẫu đau nhưng em sẽ quên được anhVậy sự tồn tại của em có nghĩa gì không?Có khi là người thế chỗ mà thôiNhận cũng là quá trễ rồiLẽ ra em nên nhận thấy sớm hơnPhía sau lưng anh kiaĐúng người ấy đây phải không?Thật sao khi anh quay lạiEm không đứng vắng nữa rồiNhìn cả hải vấn sương đôiLàm lộ hàng nước mắt sayNày lại nhận cô ta xét đauVết thương tuy không dễ lànhDẫu đau nhưng em sẽ quên người cảMột chân bước quanh cách hai taNơi chỉ còn một nước thôi màAnh dừng lại bắt sáng quay đầu nhìn về phía sauVẫn dưng đôi,làm lộ hàng nước mất dàiLúc đang yên đàm mình,bóng chuột ngã đúng vào anh