Trắng ánh trắng khuya dần, thức trắng canh thầu mai làm cô dâuNgười ta chắc chắn là thương, đêm ngày chăm sóc lo nhiều hơn anhBàn tay anh lắm chai sừng, làm sao lo lắng được em cả đờiKhuya đã khuya hơn rồi, ghi sớm đi em mãi còn tương laiMười hai bến nước đục trông, ngày đẹp nhất là ngày chia tayNgày mai em bước qua cầu, ngày mang nỗi nhớ ngày anh mãi sầuSao trời làm gió, đẩy con thuyền sang bên người ta