Cause you know you are time
But the time never back
So we keep going on
Please don't cry for us
Please don't cry for us
Please don't cry for us
Em vẫn mong nhớ
Dù chuyện đã giang dỡ
Vì ngày anh ơi xa thêm tay về phía trên trời kia
Để lại nỗi đau đớn
Bàn tình ca tan phỡ
Từ ấy
Từ ấy
Từ ấy Nên anh giữ lấy những hồi ước ngày xưa
Những ngày mình ở bên cạnh nhau
Thời gian sẽ trôi qua mau
Thanh xuân ấy sẽ còn mãi
trong tim ta
Hãy bay thật xa như bầu con ánh để lại thanh xuân ngã vàng
Hậu phương anh cũng đã tròn vai nay còn mãi dù con giả tràng
Nàng đường ray này vẫn song song
Dẫu không ngông là em mở lời
Gối anh khuỷu để nâng gối em
Như một thói quen cháy xóa chợ trời
Với em thì chắc người khác thiệt không
Khi tiền nông cân đo đông đếm
Tình một khắc không nắng thì rong
U phiền sông thân lo không đến
Thuyền anh cặp nhưng vẫn không hớn
Đít anh chạy nhưng vẫn không lên
Anh lo lực trên một ngọn đồi
Nơi dốc cao làm sao không trơn
Mắt anh đâu còn khóc
Vẫn phải mở khi trời lói dạn
Chẳng phải ta cần cảm ơn sao
Vì trong đời nhau ta có mặt
Thà hoa bóng xanh,
ngày tốt nghiệp Ước mơ khi đấy như bức trời no
Lánh thương ngăn bàn,
lén nếp ngò khi
Cánh dưa tung bay,
cả phút đổi thông
Tình đen vờ nhau qua từng sợi tóc
Mỗi khi ta tết,
khi ngồi thất nghiếm
Cả sân trường bỗng nhiên thu nhỏ
Qua khẽ tròn xoay,
có đôi mắt kính
Lòng từ tôn tràn trai mới lớn
Như cơn sống nhỏ vang vang mãn thuyền
Em cho anh biết cảm xúc là thứ chính nó
Cũng chẳng có giới hạn kiền
Thân xích chặt ép bằng cả thể sát
Chỗ núp thắt nào cũng cần nới lỏng
Ta đã khơi vì trọng nỗi nhớ
Đâu phải gần bên thì ta mới hổng
Tình cảm này thì cũng tạm bờ
Cũng như kết trò huyện anh đang thuê
Em pha vị nồng sen
Cả đắng hơn cả tết trà
Cánh đồng bán nêm
Anh nắng dã vào ô kính xe
Tô điểm gọi má tráng cao ngời ngợi
Bánh xe anh cứ lăn sau em
Như cục 500 bao lời mời gọi
Ngoại cập táp trên áo cày khuy
Gián vẽ học muộn của gã trai này
Gọi anh lại ghi vào sổ phạt
Nhìn bản tên trên bão vai gầy
Ta vẫn nói em có đôi mắt buồn
Vẹn ngút ngàn xuyên đám heo mây
Nếp sau cánh cửa khi lén gặp em
Ông chí vội đặt lên chiếc vọng đeo tay
Đôi mắt ngắm mưa em giờ tan hỏng
Trên bến tôn nhà xe như dọc sướng mát
Là khi gục rệ chẳng *** tới gần
Xin em ký áo vào ngày cuối cấp
Ta thèm gặp em chính là lý do
Không bởi anh ghét đến cả mùa hè
Là mùa xuân ven thành phố tủ
Dòng kính ý phía xa ủ về
Họ đặt ra trăm nghìn quy luật dù thương hay chắc đó là dù yêu
Khoảng cách ta xa mong manh tới mức khi ta không còn để chung phù hợp
Và nếu biết trước khi đối mặt ta đã từng hôn môi nhau
Câu đào cây khổ cũng nghìn nhát dao,
còn lại muốn trôn tôi sao
Bao lạc khiến tim tôi đau,
gõ má lạc im thôi sao
Mạnh vậy rách áo thơ ngày đó lấy khoai tìm kiếm tôi khâu