ĐĂNG NHẬP BẰNG MÃ QR Sử dụng ứng dụng NCT để quét mã QR Hướng dẫn quét mã
HOẶC Đăng nhập bằng mật khẩu
Vui lòng chọn “Xác nhận” trên ứng dụng NCT của bạn để hoàn thành việc đăng nhập
  • 1. Mở ứng dụng NCT
  • 2. Đăng nhập tài khoản NCT
  • 3. Chọn biểu tượng mã QR ở phía trên góc phải
  • 4. Tiến hành quét mã QR
Tiếp tục đăng nhập bằng mã QR
*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex

Sấm Giảng (Quyển 6)

-

Bé Bảy

Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát sam giang (quyen 6) do ca sĩ Be Bay thuộc thể loại The Loai Khac. Tìm loi bai hat sam giang (quyen 6) - Be Bay ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Sấm Giảng (Quyển 6) chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Sấm Giảng (Quyển 6) do ca sĩ Bé Bảy thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát sam giang (quyen 6) mp3, playlist/album, MV/Video sam giang (quyen 6) miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: Sấm Giảng (Quyển 6)

Lời đăng bởi:

Kính thưa quý thính giả cùng chư đồng đạo,chương trình thu thanh xăm dạng giáo lý Phật giáo hoà hảo của Đức Quỳnh Giáo trủdo nhóm tính độ thực hiện.Chúng tôi xin kính gợi đến liệt quý vị lời chào thân áivà cầu xin nâng chân Đức Phật hậu trì cho quý thính giảđược hưởng trọng khúc duyên trong tình thương đại đồng của Đức Phật.Chúng tôi trân trọng giới thiệu Nguyện Tôn Chỉ Hành Đạo,tức là Nguyện thứ Sáu.Cách Tu Hiền và sự ăn ở của một người bổn đạo,Hay gọi là những điều sơ lược cần biết của kẻ Tu Hiền.Đây là Nguyện thứ Sáu mà Đức Thầy đã viết hồi tháng 5 dương lịch 1945 tại Sài Gòn.Sài Gòn.Để mở đầu chúng tôi xin đọc lại bài Sứ mạng của Đức Thầy doChính Ta Ngài viết.Nam-mô-a-di-đạ-m-phânNgày mười tám tháng năm năm kỳ mạoVì thời cơ đã đến,Lý thiên đình hoạch đình Cuộc nguy cơ thảm quả sắp tràn lan.Ta đây tuy không thể đem khép quỷ linh Mà cứ hoang tai quả chiến tranh tàn Khóc do loài người tàn bão gây nơn.Nhưng mà Thự Nghị sinh trong dòng đất Việt Nam này,Trải qua bao kiếp trong địa cầu lặng lộn mây phen,Tùy cơ pháp chuyển kiếp lung hồi ở nơi hải ngoại để thu thập những điều đào học kinh nghiệm quyển thâm.Lòng Me Xí đã diệt,sự dĩ kỷ đã tan mà khế lại nguồn gốc phát sinh.Trái bao đời dù nước vừa dâng Cũng điều mai sinh cư nơi đất ViệtNhững tiền kiếp giàu sống cũng là dân quan Đất Việt giàu thác cũng quý thầnĐất Việt chưa bao liền Những kiếp gần đây may mắn gặp mình sưCơ truyền Phật Pháp gọi nhuận ấn Đức Phật lòng đã quán đái tự bi.Hiểm gì nỗi cảnh quốc phá gia dông mai quyền cơ đã đinh.Lòng thương trăm họ những cạnh đồ lao chi xích xót thương chung sánhvàng khô.Nghĩ lúc còn làm người trống,biện tục lăn lộn chung mê đồn mà chánh quản thân,giúp thê cư dândòng thân dĩ quốc.Húng chi nay cơ màu đà thấu tỏ,sớm chiều hầu chân Phật nghe kinh.Ngào du tư hại dạo khắp tiên bang Cánh ánh nhàng của người liễu đào.Muôn ngày vô sự lông sạch phàm Tâm sao chẳng ngồi nơi ngôi dĩ hướng quá Bồ Đề trường Thó mà còn lén lõi sung chôn hồng trần đắng chiếu cánh chê khen.Vì lòng tự ái chúa cha thương bệnh tinh tới hồi tai quả.Phật dương đà chỉ rõ mai dịu quyền chuyển lập hội Long Hoa.Chọn những đất tu hành cao công quảđể ban cho xứng dĩ xứng ngôi.Định ơi! Người đủ các thiện cánh để giao truyền đại đạo.Định ơi!Phân thơ gây cuộc hòa bình cho dãn quốc chư bang.Thiên tào đà xếp định khắp chung sanh trong thế giới trong cái buổi hạ quân này.Mẹ dật dục,chìm đắm trong biển lợi,Danh gây nến nghiệp hoa.Luốc trời đà trĩ tội,Xe kẻ thiện căng,Thì ít người tội ác quá nhiều.Chứ Phật mới nhũ lòng,Từ bí cùng các dĩ chân tiên lâm phàm đổ thê.Vào đổ thế Trước ra công cứu khổ sao chỉ rõ cơ quyềnKhuyên kẻ thế hướng thiện hoài đầu cái tà quy chánhThì mới mong thiên đình ân xa bớt tội cănĐể kiếp đơn lòng qua chầu PhápTrước biết rõ luật trời thương pháHồ Duyên nghe PhậtPháp nhiễm mầu.Kiên diện bực chân sư tu hành mau đắc hoà.Sao làm dân Phật quất hưởng sự thái bình.Bởi đời này Pháp môn bế mạc thanh đạo tranh duNgười tâm trí tối đen đời lắm mai dương quay rôi.Ta là một trong các dĩ cứu đời ấy Ai liệu đạo nơi quốc độ nào thì cũng phải trở về quốc độ ấy mà trở tê nhân dân.Vì thế lòng từ bi bát ái cùng thù đáp những linh hồn đã trở duyên trong nhiều kiếp giúp ta nương cậy tôn mưu hành.Nên ngày18 tháng 5 năm kỵ mào ta qua hiện ra đời cứu đổ chung sanh.Tuy là nhân dân mới rõ pháp mà tưởng rằng ta thượng xác cởi đồng.Chứ có vẻ đâu chuyện kiếp đã từ lâu chờ đến ngày ra trở thêm.Vì với trăm quang Thàm thiết lê dân lầm thang thông thiếtMà lời lành nghe tứa hồ như nhớ như quên Nên kẻ xa xôitừng chân chẳng tớiNgười lái diện tiếng kênhạc tay Đến trung tuần tháng tám ta cùng đức thầyMọi người ta hiểu khùng điên,Mượn bút mật tiết lộ lấy thiên cơ,Truyền cho kẻ xa gần điều rõ biết,Họ ác năng cãi qua làm lành,Còn kẻ chăng tính tâm sao đền,Tội cũng chẳng trách Phật tiên khôngchỉ bào.Nhưng mà ta nghĩ nhiều tiền kiếp ta cũng hy sinh vì đau nào quản xác thânKiếp chốt này đây hả lại tiếc chi thân phàm tụcvì tình cốt nhục tương thân.Cùng ủng hộ chở che cho sát phàm bớt nỗi cực hình.Bạc Liêu,ngày 18 tháng 5,năm Nhâm ngũ, 1942.Namo Ajihda Phật.Quyền thứ sáu.Cách tu hiền và sự ăn ở của một người bổn đạo.Lời nói đầu.Năm năm trường xa cách,Cái chánh sách áp bức tôn giáo gắt gao của người PhápLàm cho tôi không được gần gửi các ngườiHầu giải bài tường tận tôn chỉ hành đạo của tôi.Ây!Không phải vì tôi cố ý muốn xa lánh các ngườiXong chẳng qua vì sự bắt buộc của kẻ cường quyềnNên tôi và các người không được trực tiếp cùng nhau.Tuy nhiên,cũng có lắm thiện nam tính nữ rất trung thành,một lòng dình Đạo.Nhưng gần đây,có vài kể hiểu lầm hành động một vài điều không hợp với tinh thần đạo đức,trái chủ nghĩa từ bi bác ái và sự cao thượng của giáo pháp nhà Phật.Thế nên,điều ấy làm cho quyển sách nhỏ này ra đời.Vậy từ nay trở đi,tôi ước mong rằngvới vài điều sơ lược kể ra sau đây,Họn thể thiện nam tính nữ trong đạo,Sẽ dùng trí tuệ mình suy gặm dình dự an ở theo quy tắc nạ đình,Đặng tránh những việc đáng tiếc xảy ra.Hầu giữ tròn danh giá của đạo Phật.Như thế,Chẳng phụ công ơn của Đức Bộng Sư Thích Ca Mâu Ni đã khai sáng đạo PhậtVà đã dìu dắt quần xanh tìm đường giải thoát.Nam Mô Bộng Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Hoà Hảo.những điều sơ lược cần biết của kẻ Tu Hiền.Đây là quyện thứ sáu mà Đức Thầy đã viếthồi tháng năm dương lịch 1945 tại Sài Gòn.Đạo Phật từ xưa đến nay luôn luôn phân làm hai hạng người.Một,hạng xuất gia.Hai,hạng tài gia.Hạng xuất gia,gồm các nhà sư hay những ni cô,đã hoàn toàn ly khai với gia đình,quê hương bè bạn.Vừa thân vào cửa thiền hoặc núi non am cốc hàng ngày,Chỉ chuyên lo kinh kệ,săn sóc cảnh già lam trao luyện đức lành.Dồi mài trí tuệ,hầu giảng dạy cho ba tánh thập phương ngheĐể quài đầu hướng thiền quý y Phật Pháp.Không còn thiết đến việc đời,gia đình nhà cửa của nhà sư là cả thế gian,Thân quyến nhà sư là khắp cả nhân loại đại đồng.Đó là hạng người dốc tu cho mau thành và quả thố kiếp luôn hồi.tài gia.Gồm tất cả đại chúng,tất cả thiện nam tính nữ,chưa đủ những điều kiệnxuất gia vì cảm thấy mình còn nặng nợ dưới non sông tổ quốc, giữa gia đình,dưới đồng bào xã hộinên chưa thể làm như các nhà sư hay ni cô đằng.Tuy vậy,họ cũng sẵn sàng quăng ngân ca tụng lý tưởng từ bi bác ái đại đồng của nhàPhật và luật nhân quả do Phật thuyết ra.Thế nên ở tại nhà,họ phưởng thờ Đức PhậtQuác nguyện quý y giữ gìn ở điều giới lực hàng coi kinh sách,sửa tánh răng lòng,ủng hộ các sư.Như thế họ cũng lần lần lên con đường giải thoát.Đây là hạng người học Phật tu nhân.Bàn xét như trên thấy rằng toàn thể trong đạo chúng ta thuộc hạng tài gia cư sĩ học Phật tu nhân vậy.Sách xưa có câu Thiên kinh dạng điện hiếu nghĩa di tiên.Môn dạng Nguyện Kinh của Phật Thánh Tiên điều dạ sự hiếu nghĩa làm đầu.Hôm nay,đã quý y đầu Phật tu niệm tại gia,ta hại cố gắng dưới lời Thầy Tổ đã dạy,lo tròn câu hiếu nghĩa.Đức Thầy Tài An thỏa xưa thường khuyến khích các môn nhân đệ tử rằngmuốn làm xong hiếu nghĩa có bốn điều ânta cần phải hi sinh ngắn gỗ mới mong làm tròn.Một,ân Tổ Tiên cha mẹ.Hai,ân đất nước.3.Ân Tam Bảo 4.Ân Đồng Bào và Nhân LoạiVới kẻ Xuất Gia thì Ân Đàn Na Thí ChủÂn Tổ Tiên Cha MẹTa sanh ra cõi đời được có hình hài để hoạt độngTừ thỏa bé cho đến lúc trưởng thànhĐủ trí không ngoanTrong khoảng bao nhiêu năm trường ấyCha mẹ ta chịu biết bao khổ nhọcNhưng sanh ra cha mẹLà nhờ có Tổ TiênNên khi biết ơn cha mẹ ơn cha mẹ,cũng có bổn phận phải biết ơn tổ tiên nữa.Muốn đền ơn cha mẹ,lúc cha mẹ còn đang sanh tiền,có dạy ta những điều hai lẽ phải,ta ráng chăm chỉ nghe lời,chở nên sao lãng,làm phiền lòng cha mẹ.Nếu cha mẹ có làm điều gì lầm lẫn,trái giới nhân đạo,ta ráng hết sức tìm cách khuyên lơn ngăn cản.Chẳng thế,ta còn phải lo nuôi dưỡng báo đền,lo cho cha mẹ khỏi đối rách,khỏi bệnh hoạn ấm đau.Gây sự hòa hảo trong đệ quinhTạo hạnh phúc cho gia đìnhCho cha mẹ vui lòng thỏa mãnRáng cầu cho cha mẹ được hưởng điều phước họLúc cha mẹ quá giảnHãy tu cầu cho linh hồn được siêu thăng nơi miềnVà cảnh thoát đọa trầm lúcCòn đệnh ơn Tổ tiên là đừng làm điều gì tồi tệ,điếm nhục, tông ônNếu Tổ tiên có làm điều gì sai lầm,giá quả đau thương lại cho con cháuTa phải quyết chí tu cầu và hi sinh đời ta làm điều đạo nghĩa giữa nhục tổ đường.Ân đất nước,sanh ra,ta phải nhờ tổ tiên cha mẹ sống.Ta cũng nhờ đất nước quê hương,hưởng nhận tắt đất,ăn những ngọn rau.Muốn cho sự sống được dễ dàng,giống nòi được triền thụ.Ta cảm thấy bổn phận phải bảo vệ đất nước khi bị kẻ xăm lăn dày đạp.Ráng nâng đỡ xứ sở quê hương lúc nghi nghèovà làm cho được trở nên cường thành.Ráng cứu cấp nước nhà khi bị kẻ ngoài thống trị.Bờ cõi vĩnh lặng,thân ta mới yên.Quốc gia mạnh giàu,mình ta mới ấm.Hãy tùy tài, tùy sức, nỗ lực hy sinh cho xứ sở.Thẳng như không đủ tài lực đảm đương việc lớn,Chứ gặp Thầy cơ giúp đỡ quê hương.Ta phải ráng tránh đừng làm việc gì sơ xuất,Đến đổi làm cho nước nhà đau khổ.Và đừng giúp sức cho kẻ ngoại địch gây sự tổn hại đến đất nước.Đó là ta đền ơn cho đất nước vậy.Ương Tam BảoTam Bảo là gì?Tức Phật Pháp TăngCon người nhờ tổ tiên cha mẹSanh ra nuôi dưỡngNhờ đất nước tạo kiếp sống cho mìnhHãy về phương diện vật chấtVề phương diện tinh thầnCon người cần nhờ đến sự giúp đỡ của Phật Pháp TăngKhai mở trí ốc cho sáng suốtPhật là đấng toàn thiện, toàn mỹ,bác ái vô cùngQuý cứu giớt sanh linh ra khỏi dòngtrầm lưng khổ hại.Thế nên,Ngài mới truyền lại giáo Pháp,tức là những lời chỉ dạy cho các Chi tăng đặng đem nền đạo của Ngàiban bố khắp trần thế.Các Chi tăng chẳng ai lạ hơn những đại đệ tửcủa Đức Phật vậy.Bởi vì Đức Phật luôn luôn chỉ dẫnvà cúp giấc quần sanh thoát miền mê khổ.Nên ta hãy kính trọng Phật,hãy tin tưởng và tính nhiệm vào sự nghiệpcứu đời của Ngài,làm theo những điều chỉ dạy do các Chi tăng cho biết.Tổ tiên ta đã hiểu rõ sự nhiệm màu,lòng quản ái của Phật đối với chúng sanh,đã kính trọng xung bái Ngài,đã hành động đúng theo khuôn khổ Ngài đã dạy,và đã dung trọng bồi đắp cho nền đạo được phát triển thêm ra,xây dựng một tòa lào đài đạo hành vô thượng vô song,rôi truyền mãi mãi với Hậu thế.Nên bổng phận chúng ta phải nói theo chí đức của tiền nhân,Hậu làm cho trí tuệ minh mận,đặn đi đến con đường giải thoát,dẫn dắt *** kẻ xa cơ và nhất là phải tiếp tục khai thông nền đạo đức.Đặng cái tinh thần từ bi bác ái được gieo rại khắp nơi nơi trong bá tánh như thếmới chẳng phụ công trình dĩ đại của Đức Phật và của tiền nhân để lạivà không đắc tội với kẻ đời sao vậy.Ưng đồng bào và nhân loại.Con người vừa mở mắt chào đời đã thấy mình phải nhờ đến sự giúp đỡ của những kẻ ở chung quanhvà cái niên kỷ càng lớn thêm bao nhiêu,sự nhờ nhõi càng từng từ thêm nhiều chừng nấy.Ta nhờ hộp cơm của họ mới sống,nhờ miếm dạy của họ mới ấm thân,nhờ cửa nhà của họ mới tránh cơn phong vũ,vui sướng.Ta đồng hưởng với họ,hoạn nạn họ cùng chịu với ta.Họ và ta cùng một màu da,cùng nói một thứ tiếng.tướng tiến,ta và họ hợp nhau thì thành lại là một,ấy,quốc gia đó.Họ là ai?Tức những người ta thường gọi bằng đồng bào vậy.Đồng bào ta và ta cùng chung một chủng tộc,cùng một nòi giống rối truyền,cùng có những trang lịch sử dễ dàng quanh liệt,cùng tương trả lẫn nhau trong cơn nguy biến,cùng chung phận sự đào tạo một tương lai rực rỡ trong bước tiền đồ của gian sang đất nước.Đồng bào ta và ta có một liên quan mật thiết,không thể rời nhau,chẳng thể chia nhau.Và chẳng khi nào có ta mà không có đồng bào,hay có đồng bào mà không có ta.Thế nên,ta phải ráng giúp đỡ họ hầu đáp đền cái ơn mà ta đã thọ trong môn một.Chẳng những thế thôi.Ngoài đồng bào,ta còn có thế giới người đang cầm cụi cần lao cung cấp những điều nhu cầu cần thiết.Họ là nhân loại,là những người đang săn sống với chúng ta trên quả địa cầu.Nếu không có nhân loại,thử hỏi dân tộc ta ra như thế nào?Ta có đủ vật liệu để dùng chăng?Ta có thể tự tốt một cách đầy đủ chăng?Nói tóm lại,ta có thể lẻ loi đương đầu với những khi phong vũ nhiệt hàng,với những lúc ấm đau nguy biến,giữa những cuộc sống còn này chăng?Hẳn không vậy.Thế nên,dân tộc ta phải nhờ đến nhân loại,nghĩa là nhờ đến dân tộc khác và phải biết ơn họ.Hãy nghĩ đến họ cũng như mình nghĩ đến mình và đồng chúng mình.Và lại,cái tình tự bi bác ái của Đức Phật mà ta đã nhận thức rất thâm quyền quãng hoạt.Cái tình ấy nó không bến không bờ,không phân biệt màu da,không phân biệt chủng tộc.Nó cũng không lượn sang hèn và xóa bỏ hết các từng lớp đẳng chấp xã hội mà chỉ đặt vào một nhân loại chúng sanh.Thế,ta không có lý do gì tránh đáng để dì mình hay dì đồng bào mình gây ra tai hại cho các dân tộc khác.Trái lại,hãy đặt vào họ một tư tượng nhân quà,một tinh thần thỉ xã,và hãy tự xem mình có bổn phận giúp đỡ họ trong cơn hoạn nạn.Đối với những kẻ xuất gia quy y đầu Phật,phụ vào những ân quệ đả thọ như đã nói trên,họ còn phải trực tiếp dịu ân của các đàn na thí chủ,nghĩa là những thiện nam tính nữ có hạo tâm,cung cấp những dự dụng cần thiết cho họ.Họ nhờ đến hộp cơm,đến miếng dạy, đến thuốc men đặn, đặng sanh sống.Rốt lại họ phải nhờ đến sự nuôi dưỡng hoàn toàn của những kẻ tốt lòng.Dưới quần xanh họ mang cái ân rất nặng cho nên họ phải dìu dắt sinh linh đi tầm chân lýđặng đáp tạ tấm lòng chiếu cố của thiện tính.LỰNG VỀ TAM NGHIỆPSanh ra ở đời,con người giàu muốn hay giàu khôngcũng phải chịu dưới sự chi phói của định luật thiên nhiên.Định luật ấy gồm vào một chữ Đạo,Đạo của con người kêu bằng Đạo nhân,Và nó là một con đường đi trúng thì sống bước trặc tất chết.Muốn làm tròn nhân Đạo,phải giữ dẹn tứ ân,Nhưng trước hết hãy tránh tam nghiệp và chừa thập ác,và chừa thập ác,cũng như muốn làm giàu phải tránh đừng cho thiếu nợ.Mỗi người đều có ba nghiệp chứng sau đây.Thân nghiệp,tội lỗi do xác thân gây nên.Khẩu nghiệp,tội lỗi do miệng lưỡi gây nên.Ý nghiệp,tội lỗi do ý tưởng gây nên.Ba nghiệp chứng ấy khiến con người phạm mười điều ác kể ra dưới đây.Thân nghiệp sánh ba điều ác.vì phải sống chung chạm với thế giới người hung tàn bạo ngược,tánh nết liền ô nhiễm,những sự xấu xa hèn kém trở nên độc ác dữ dằng.Lời người viết nhau vì tiền bạc,vì sắc đẹp, vì lợi danh, vì quyền thế,vì thù hềm, vì háo thắng,nghĩa là họ viết nhau vì sự ít lợi của một người,của một nhóm người,của một đẳng cấp xã hội,của một quốc gia.Họ muốn tiêu diệt tất cả nhân loại,không một ai có quyền sống sanh cùng họ cả.Tại trào nội,sự mà vô coi bày tối như cỏ rác,bày tối sánh vua như thể địch thù,đã làm nguyên nhân cho biết bao cuộc tương tàn,tương sát.Ngoài lễ thứ thì có giết mẹ cha,tớ hạ chủ,trò giết thầy,chồng vợ giết nhau,đệ quinh sâu xé.Những cuộc tương tàn rất thường xảy ra trong nhân loại không ngoài các lý do đã kể trên.Đó là người đối với người.Người đối với thú cầm,xanh vật còn tàn nhẫn gấp mấy nữa?Họ biết thú vật vì miếng ăn,vì sự dị đoan mê tính,vì sự vui thích.Đành rằng mình không thể dứt tuyệt với các xanh vật, gà,vịt, heo để nuôi thân sống.Nhưng chẳng khá dựa vào lý,vật dưỡng nhân.Thú vật sánh ra đặng nuôi con người,mà giết nó một cách quá đáng.Chỉ cần dùng nó vừa đúng theo sự nhu cầu cần thiết của các món thực phẩm mình thôi,và không nên quang phí hi sinh nó nếu sự hi sinh ấy không ít lợi cho mình lắm.Nhất là,chẳng khá giết các thú vật trong khi tế lệ.Người ta tưởng rằng khi mình phạm tội với Thánh Thần Trời Đất,có thể xác hại sánh vật để cúng tế cầu cho tội quả tiêu trừ.Sự tin tưởng ấy rất sai lầm quyển hoạch.Vì đứng vào bực siêu hình cao cả như chuyên vị Thánh Thần.Có lý nào vì một tình riêng làm sai chạy lẻ congKhi gặp tai nạn bất ngờ.Hai rủi ro đau ấm.Có người không chịu thuốc thang khẩn giái Phật trời.Cầu cho tai qua nặng khỏi.Lại giết các thú vật,tế thần, cúng thánh.Kêu cốt, kêu đồng.Họ không chịu tìm nguyên nhân các sự hoạ hoạ.Không chịu tìm hiểu rằng những tai biến xảy ra đều do các tiền báo quả hậuvà không chịu ác năng chừa lỗi tạo tác phước điền.Trong khi với các thú vật đặn tế lễ,họ đã phạm thêm một tội áclúc họ chưa đòn bồi các tội ác trước được.Chẳng những vậy thôi,họ còn với các thú vật vì sự vui thích của mình.Kẹ bắn chim đang bay trên trời,người chạc cá đang lội dưới nước.Họ bắt thuốc vật làm tắm bia cho họ nhắm trong những khi cao hứng.Quên hẳn rành,xanh vật cũng có linh hồn,cũng có thân xác,cũng biết tìm lẽ sống còn như nhân loại vậy.Thế nên,hãy tha thứ cho chúng,hãy dung dưỡng chúng,và nhất là đối với các gia súc,trâu bò, ngựa, chó mèo,chẳng khá xác hại vì chúng đã giúp ích cho ta trong các việc sinh hoạt hàng ngày.Tóm lại,không có sự sát sanh vô cớ nào có thể tha thứ được.Và trong những ngày chai lạc,hãy cử hẳn.Đạo TạcCâuBần cùng sanh đạo tạc,cần phải là một câu chữa mình của bọn bất lương vô đạo.Những kẻ này,ngày dẫn dơ đầu đường xóa chợ,tối kiếm chỗ khuét dách đào tường,không làm muốn có ăn,không lo muốn có mặt.Lớp người cẳng bả của xã hội này sống ngoài dòng pháp luật,trốn nhuổi trốn chui,Phá rối sự an ninh của dân chúng,chuyên lo giết người, cướp của,đọt dịp tài sản, lương dân.Không nghĩ rằng phải tốn bao nhiêu giọt mồ hôi,bao nhiêu dòng nước mắt mới làm ra được.Họ là giống sâu,làm rầu nồi canh,là tội nhân gây ra những tai biến.Trong những gia đình cần lao kiệm tiết,là nguyên nhân của sự nghèo, sự khó.Họ phá hoại hạnh phúc của con người.Cơ hàng đói khó,tha dì phải làm lụng như những kẻ khác mưu cược sống còn.Họ gây cái lỗi này rồi đến cái lỗi khác,phạm tội này rồi đến tội nọ,Tạo chẳng biết bao nhiêu chuyện bất lành cho nhân chủng.Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt,những kẻ ấy giàu họ không bị lục hìnhcủa loài người phân xử.Xong,cơ trời cũng sẽ báo ứng đến những hành di đen tối.Nếu họ không chịu ăn năn, chừa lỗi,sửa tánh tu thân,bỏ thói vô nghì,lánh điều phi nghĩa.Tà-***Muôn việc lành hiếu thuận đứng đầu,ngàn việc dữ tà-*** đứng trước.Sách sử thường bạo như thế,lần dở xem sử sách,thời thấy tội ác ấy lan diện khắp nơi,Từ trào nội cho đến thứ dân,từ trong gia đình đến kẻ xa người lạ.Nó là mầm gây ra biết bao thảm trạng.Gương của vua tề với vợ thôi tử,An, Lộc Sơn với dương quý phi,Há chẳng còn lưu liêng hầu thế,Dạo ý của hiếp *** kẹ khó,Quang ý quyền cường bức đám dân hàng,Giang phu *** phụ,từ xưa đến nay luôn luôn đều có.Muốn tránh sự bại quại nền,luôn lín nước nhà,Muốn giữ gìn tiến tâm của gia thế,Phải đừng để dục tình lôi cuốn,Bác chứa Cương Xưa trao dòi lòng,hiếu trung, trinh tiết.Lưỡng ThiệtĐứng đầu các tội ác do miệng lưỡi gây ra.Ác lưỡng thiệt này đã làm duyên cớ cho những sự hiểu lầm nhau,Những sự cãi giả,gây gỗ, xanh quán, xanh thù.Sự phải của người thì bớt,Sự quấy của người thì thêm.Cái lưỡi đã tạo những sự chia rẽ,Những cuộc phân tranh,Phá tan sự đoàn kết,Tình thân yêu giữa nhân loại.Nó cũng là nguồn cội của bao nhiêu bất hòa, hiềm khích.Để giải trừ những ta giải,Phải giữ cho lời nói mình được thành thật, tránh đáng.Được vậy,trân hương đạm mới bớt rầy rà.Ngoài xã hội không điều xích mít,Và mình cũng không còn chịu ác cảm,tránh sự miệng khinh của kẻ khác.Ý ngôNói đến tội này là nói đến những vụChủ ủy quyền nhiết xài tối tớ,Quang ị thế mắng chửi dân ngu,Kẻ giàu có thường nghĩ tiền bạc,xài xỉ người nghèo.Kẻ xảo quyệt, ý sự không lanh,nói những điều thất thiệt.Kẻ học thức, ý sự không ngoan, dùng lời nói,hạ nhục người, dốt nát.Hãy tránh những sự hiếp người như thế ấy.Vì những kẻ dưới tay mình cũng có đầu óc,cũng biết nghĩ suy.Nhưng tại họ bạc phước vô phần nên phải chịu lụy mình vậy.Nếu họ có lỗi lầm,hãy dạy dỗ họ.Dùng những cam ngôn mỹ từ,Những lời tra nghiêm im dịu chỉ bảoKhông khá bao biếm mà mắng điều tội lỗi.Ác khẩuNhững tiếng thề thốt lỗ mạng Chửi mắng tục tầngLàm ra tội nàyCon chửi mẹ mắng cha Không kể lung thường thạo hiếuMạnh bào ham he đánh giết những kẻ yếu hèn Hiếp đáp xóm chồm cô bácMở miệng ra chửi gió mắng mây,trù rùa gia đình không kiên thần thánh.Tối ngày kêu réo Phật Trời mời thỉnh Long Cung,làm cho tội lỗi càng thêm chồng chập.Hãy bỏ những tiếng tục tàng thô lỗ,làm cho đời sống được im dịu thanh bai hơn.Đối với cha mẹ,phải có lễ độ với gia đình,với bà con cô bác,với xóm chồng quen thuộc.lời nói mình phải đoan trang nghiêm trình.Đối với con cháu trong nhà,không nên nói những điều ác đức,phải dùng lời nói dịu dàng hiền hậu dạy dỗ chúng.Dòng ngữ thêm thừa quyển hoạch,có nói không,không nói có.Ác dòng ngữ đã làm nguyên nhân cho những sự bất công của nhân loại.Thương người nào kiếm cách bào chữa,giấu giếm sự quấy và theo thùa sự tốt ra.Bốt ra,ghét ai,đặt điều nói xấu và che đầy cái điều phải của họ.Khoe khoang tự đắc,xạo trá đa ngôn những kẻ đi hoa làm cho thiên hạ khinh khi miệt thị.Muốn tránh những điều khiến cho tư cách nhân quần phải bị giảm hạ,hãy tập tánh nối năng chân tránh,bỏ lối láo sượt trớ triêu.Chẳng nên tráo chát với người,bỏ tiếng xạo ngôn và phải dùng lời chân chất.Tham LamTánh Tham Lam đã làm cho lồi người phải chịu bao nhiêu thảm khổ,chiến tranh, cướp bóc, giết người.Tham danh tham lợi,tham sắc tham tài,tham quyền tham thế.Những sự ấy đã sâu đẩy con người giàu chẳng biết bao nhiêu cuộc chiến đấu ác liệt,Vì vậy những thảm quạ tầy trời,những tấn tùn giặc giả cướp của sát nhân,những vụ hối lộ,những vụ tranh thế giành quyền đã làm cho nhân sanh điêu linh trong dòng tai nạn khóc hài.Cái tham ấy cũng đã làm cho con người đau buồn hận khổ,phải khóc đứng tha ngồi,phải liều minh tự xác chỉ vì sự ham muốn không được thực hiện.Người ta quyên sinh vì tình yêu,vì lợi quyền, vì thất trần.Những cuộc cấu xé lẫn nhau,những vụ nòi da xáo thịt,những tương sát, tương tàn,những điều hung hăng bào áccũng do sự tham la mà ra cả.Ngày giờ nào lòi người dịp được tánh ham muốn của mình,Ngày giờ ấy bớt được một phần lớn của sự khổ.Giá lại,ở đời phải có những lúc thăng trầm,Vì em nổi có thì ta xài không ta nhìn.Cang gì phải bài mô tính kế,chiếm đọt của kẻ ngoài.Của là của chung trong thiên hạ,đời ta còn nó còn,đời ta mất nó mất.Gương thạch sùng dương khải há không để lại cho ta một bài học rất đáng lắm ru.Thế nên hãy nghĩ đến người cũng như mình nghĩ đến mình.Hãy dẹp lòng dĩ kỵ tham lam,lo dung trồng phước đức.Bố thí kẻ nghèo hèn,ráng công phu xám hối,Để có thể yên vui nơi miền cực lạc,Lánh sự giả tạm ở cõi trằng này.Sân nộTánh ống nải thường xuý con người làm những chuyện bất công sai phép,Chém giết, quán thù nhau.Kẻ thắng kêu hãnh,người bại hổ ngưi.Nên sự hiểm thù càng lan rộng,dần mất khôn.Cơn dẫn làm cho con người cùng trí,mất sự tự chủ,Trở nên dữ dàng bạo tạn,chẳng còn nghĩ đến việc công bình,lệ phải trái.Việc được nó,tâm ta được thảnh thơi,trí ta được thông thả.Hãy mở lượng khoan hồng,dung tha kể lầm lỗi.Hãy nhẫn nhìn, và chẳng nên cãi cọ tranh luận hân thua,Làm cho nạn sánh ra những điều hiềm khích.Tội ác này do sự thiếu óc phán đón,thiếu sự nghĩ si mà ra.Vì vậy,con người ít hai phân biệt được lẽ phải trái,Bo bo dữ thiện kiến sai lầm,chẳng chịu nhìn nhận chân lý,suốt cả đời ngu mùi,chỉ biết mê mang theo những vật nhỏ nhen,mau tan mau rã,chỉ biết tinh bướng làm càng,không tìm hiểu con đường dạy thoát.Hãy xóa bỏ những điều mê tính,quy thuần theo tinh thần đạo đức,Lánh chốn mê lầm,tỉnh cơn mộng quyển,phá tan màng, vô minh che mờ tâm trí.Lần bước trên con đường đạo hành,đi đến chỗ,bất diệt,bất sanh.LỰN VỀ BÁT TRÁNHTrừ xong ba nghiệp chứng,hãy làm theo tám điều tránh.Và sau khi diệt được thạp ác rồi,tự nhiên mười điều lành hiện ra.Thì ra,như thế,ta đã đi thêm được một bước trên con đường đạo hành,nhưng sự tấn bộ ấy không có nghĩa là đạt được mục đích.Thế nên,cần phải hành luân đạo bác chánh tiếp theo,vì đó là nguyện kinh nhật tụng của những aimuốn thoát chốn mê đồ tấn truyện trên đường giải thoát.Bác chánh gồm có 1.Chánh Kiến,2.Chánh Tư Duy,3.Chánh nghiệp 4.Chánh tinh tắng5.Chánh mạng 6.Chánh ngữ7.Chánh niềm 8.Chánh địnhChánh kiếnChánh đúng sự thậtKiến thấy xem xétChánh kiến *** thấy xem đúng theo sự thậtPhàm con người thường hay bị bảng ngạ lôi cuốnTrí mờ ámLàm cho sai trại ít nhiều sự thậtKhi gì thiếu sự sáng suốtkhiêm gì tư thù,khiêm gì lợi kỷ,khiến cho con người không biết đường ngai nẻo thẳng,nên sự phán đoán không công bình, chánh đáng,làm cho kẻ khác chịu quan tình.Vì thế,một chánh kiến dạy ta phải đem hết trí năng truy cứu các sự rách rối,cẩn thận xem xét tránh sự lạc lầm trong khi phê đoán bất cứ việc gì.Dầu của mình hay của kẻ khác,sự quan sát cực điểm,cách xét đoán tận tường.Tránh cho ta những tà kiến,sự xem xét lầm lạc,sai chài.Khiến ta dẹp bản ngã,đã làm cho trí tuệ mịt mờ,u ám.Giúp cho ta hiểu biết được rõ ràng,minh bạch,cách phán đoán được ngay thẳng, công bình.Chẳng thế,nó còn giúp cho ta hiểu biết các điều tục lỵ trong trần,biết được lẽ nhiệm màu, tôn giáo.Chánh tư duyTư tượng chân chánhSanh ở trong trần,con người thường hay bị các thị dục cám dỗ,lợi danh quyền tước nghĩa vợ tình chồng.Cái tư tưởng đã rụ quến tâm trí,mãi mãi quây cuồng vào những sự ấy,không thể nào thoát ly ra được.Ấy về phần Tà.Phần Chánh dạy rằng,tâm cần phải bình,tánh cần phải tỉnh.Giữ tư tưởng cho thanh cao,chỉ ráng tìm cái chân lý.Chân lý ấy là cái đạo của mình đối với nhân loại,của mình đối với trời Phật,của mình đối với mình.Vì thế,hãy đặt tư tưởng mình vào công cuộc tìm phương cứu giúp sanh linh trong dòng trầm lưng oan nghiệp.Hãy tin tưởng Phật Trời và cầu nguyện đến thiên liêng ban bố phước lành cho nhân chúng.Hãy tìm con đường giải thoát cho mình bằng cách lạc đạo an bằng,xả thân tu tỉnh.Chánh nghiệpViệc làm chánh đá ngay thẳng.Đối với kẻ xuất gia đầu Phật,ngoài những lúc tham thiền nhập đình,Những khi trì tụng kinh hành,Những khi đọc kinh, viết sách,Những lúc công quả cho nhà thiền,Chẳng có làm việc chi có thể tạo thành ác nghiệp cả.Những kẻ tạ gia cư sĩ,Trái lại còn cần phải lo kế sinh nhai,Mua cuộc sống còn.Kẻ buôn tạo bán tầng,Người im việc này, im việc nọ,Tóm lại cũng tại vì xác thân mà ra cả.Tuy nhiên,dầu đời sống của họ có bị sự sinh nhai chi phối.Xong cái chi phối ấy khác hẳn với kẻ giang tà đạo tạcchẳng có làm việc gì xạo trá bất nhân.Trong cuộc mua cầu cho lạ sống,họ cũng nguyện bỏ những nghề nghiệp gây tai hại cho con người.Nuôi điếm,bán áo phiền,buôn rượu, đầu cơ, cho dai các cổ,dân dân.Đành rằng những người buôn bán ấy không có ép buộc bàn hàng.một bạn hàng,xong tại có họ làm các nghề nghiệp ấy,con người mới bị hư hỏng,trụy lạc, quang đàn,tra đình, tổ điếm.Họ là đồng lõa mà phạm nhân là cả nghiện ngập sai xưa.Thế nên,một chánh nghiệp răn cấm chúng ta làm các nghề ấy.Kể tại gia cư sĩ,cũng chẳng xác hại vô cớ các sanh vậthoặc không đánh đập *** đâm ai có thể gây ra nhiều điều tội lỗi.tinh tắng.Tính ngưỡng chân chánh và lướt tới.Phái vô thần luận thường cho rằngthân xác tức là con người,thân còn tức là người còn,thân mất người mất.Không có thánh thần trời Phật,không quả báo luân hồi,cũng chẳng có tội, có phước,có vía, có hồn.Đời là thân xác con người,sống là tranh đấu,mạnh được yếu thua.Thế nên biết baoBao nhiêu ngón khóe gian hùng,bao nhiêu ngón đi qua xạo trá,bao nhiêu tàn bạo ngược ngang đều được đem ra dùng cả thải.Vì vậy,một chánh tinh tấn này khuyên hại ráng giữ đức tinh cho mạnh mẽ.Dầu các thị dục có lớn lao thế mấy,dầu cho có sức lực gì cám dỗ hai bước bách.Bỏ lòng tính ngưỡng Phật trời,đặn theo việc khác,các sự ấy cũng chẳng thế,lôi kéo được.Và tôi luôn luôn phải nhớ đến công cuộc cướp vết quần xanhnơi khổ hại của Đức Thế Tôn.Phải nhớ rằng sanh linh đang chìm đắm trong bể hồng trần,rằng ngày giờ nào còn có kẻ trong chúng sanh chịu khổthì ta cũng phải khổ vì họ vậy.Rằng ta có cái bổn phần giác ngộ trần gian,bỏ những oan trái lung hồi cai nghiệt.Muốn thế,trước hết phải tìm phương tự giác,nhắm cạnh Niết Bàn, Tấn Tới,quy chí tu hành,đắc hành Đạo Quả,Hầu giấc diệu bá tánh thập phương xa miền tục lụy.Người bỏ hết các sự rào buồn,các điều tà dại,dẹp lục căng,lục trần và ráng làm cho tinh thần được thêm sáng suốt.Ràng luyện các đức tánh cho thiện mỹ,yên tình,hỷ lạc, nghiêm trang.Quyết gắn công phu,một lòng bước tới Niết Bàn,đảm có tế độ chúng sanh,thoát khỏi lung hồi,quả báo.Sánh mạng, chân chánh trong sạch.Ở đời người ta hay lấy sắc thân mình làm gốcVà hay quý trọng săn sóc nó.Ấy cũng do lục căng mà ra,nhãn nhỉ tị thiệt thân ý.Mắt ưa xem sắc đẹp,tai ưa nghe tiếng hay,Mũi ưa ngửi hương thơm,lưỡi ưa đồn ngon béo,Thân ưa sự sung sướng,ý ưa chức phật cao.Người ta tìm đủ phương thế bổ dưỡng thân sắc mìnhlàm cho trí tuệ càng ngày càng thêm mờ ám ngu đần,không còn lo lắng đến sự tiêu diệt.Thế nên,hãy xa lánh những điều làm tinh thần bị đen tối,bỏ hết đài cát xa qua,thân mình tự chủ,để tìm chỗ bất diệt,bất sanh,thiền định đặc làm thể,trí tuệ đặc làm mạng,linh hồn nhập liên hoa,siêu sanh giàu khỏi,nghiết bàn.Chính ngữ,lời nói chân thật,lục căng làm cho con người nhiễm lục trần.Vì muốn nuôi dưỡng xác thân nên mới sanh ra các điều ham hố là nguồn cọi các tội lỗi.Trong những tội lỗi ấy cũng có nghiệp chứng của miệng lưỡi,lưỡng thiệt,làm cho thiên hạ bất hòa nhau,ị ngôn,lời chửi mắng kẹ dưới tay,ác khẩu,tiếng đọc ác tục tàn,chửi rũa thần thánh.Công ngữ,nói láo,nói quyển hoạt.Hãy tạp lời nói mình cho chăn chánh,đúng với sự thật.Hãy bỏ hết những xạo ngôn, tráo chát,những tiếng thô lộ cậu càng.Phàm những khi bàn luận việc chi,phải nói tỏ tường ngay thẳng.Đối với kẻ dưới bề trên,lời nói phải cho hiền lương đức hành.Và những sự khuyên dạy chỉ bảo kẻ khác làm theo lẽ phải.Được ít lợi cho chúng sanh và điều hạp với tinh thần đạo đức.Chánh niệmGhi nhớ sự chân chánhCòn cũng tưởng,mất cũng tưởng,có cũng tưởng,không cũng tưởng,thành cũng tưởng,bại cũng tưởng,thương cũng tưởng,ghét cũng tưởng.Thất tình lục dục bắt buộc con người phải phí biết bao nhiêu tâm cơ,bao nhiêu trí não phụng sự nó.Cách lợi cảm tình,quy quyền, phú quý được hàng ngày ghi nhớ.Vì thế,con người mãi mãi lăn lộn trong sáu đường,không thoát khỏi dòng sanh tử.Để thoát chỗ lưng hồi,bỏ cuộc đời lầm than quạng quạng,hãy ráng tưởng niệm phương pháp hành đạo.Bỏ các điều phù phím,ghi nhớ công lao Đức Phật đối với quần sanh,bia tạp vào lòng những điều Phật giấu,Mọi người nhớ rằng,sát thân do tứ đại,đất nước,lửa khí,tạo thanh và sớm muộn gì nó cũng sẽ bị tan rã.Đặng vậy,ta mới bỏ được các sự xúc động,các mối dục tình,tránh điều lụy khổ do nó gây nên.Chánh địnhXuy gặm chân chánhCon người thường hay có những ý định làm cho mình được sáng thêm lên,được giàu thêm lên,được sung sướng thêm lên.Những lời này là những ý định hoàn toàn nhỏ nhang thấp thổi.Họ không hiểu rằng cuộc đời là giả tạm,nay dày mai khát,thân thế lạc lưngcủa cả gia tài như đám phù, dân trước gió,nước bọt, mây bèo,những cái xanh, cái bình,cái lạo, cái tửđược đặt lên cuộc đời của người này rồi đến người khác,rồi đến người khác nữa.Nghĩa là tất cả nhân loại không thiếu sót một ai.Họ vẫn cuốn cuồn tâm trí theo bả lợi danh Mùi Phú Quý,đi theo những dạch dụng tiểu ti eo hẹp.Họ không chịu hiểu rằng,ngoài kiếp phù du của Trần Thế,còn có cái gì không di không dịch,dĩ nhiễn trường tồn.Nếu lấy sự thiền đình mà phá tan mà u minh che phủ,thì thấy rằng ở cạnh ấy,con người sẽ hết buồn, hết khổ,hết quả báo.Ta dùng sự chánh định dẹp bỏ hết tất sự phiền não râu buồn,Phá tan các làng sống thị dục,lôi kéo dành những nẻo tà.Tâm ta chẳng còn sao đồng,trí ta tỏ ràng như trăng rầm.Một màu sáng suốt,không nhĩa mô cảnh ngoài,Dứt tuyệt hết sự phàm trần,lần bước đi đến cõi, dạy thoát.Cách Thờ Phượng,Hành lễ và sự ăn ở của một tín đồ Phật giáo Hoà hảoThờ Phượng.Từ trước đến nay,các chùa triền đã tạo quá nhiều hình tượng,đành rằng vì tôn kính đấng từ Bi mới làm ra Thờ Phượng Ngài.Nhưng cũng có kẻ lợi dụng để thủ lợi.Bây giờ,chúng ta không nên tạo thêm nữa.Làm thế,chúng ta không có ý quỷ bán sự phượng thờ của các chùa triền,các thờ phượng ấy,tùy theo điều kiện các sư mà chúng ta cũng có thể xùng ngưỡng đặn.Nhưng viên về cứ sự ở nhà không nên tạo thêm nữa.Nên thờ đơn giản cho lòng tin tưởng trở lại tâm hồn hơn ở vào sự hào nhán đề ngoài.Từ trước chúng ta thờ Trần Điều là di tích của Đức Phật Thầy Tái An để lại.Nhưng gần đây có nhiều kẻ thờ Trần Điều tự xưng cùng tống phái bí chúng ta làm sai phép.Sai dưới tôn trị của Đức Phật nên toàn thể trong đạo đổi lại màu dài.Lại nữa,từ trước đến giờ,các sưu dụng màu daĐể biểu hiện cho sự thoát tục của mình.Da màu ấy là sự kết hợp của tất cả các màu sắc khácNên có thể tượng trưng cho sự hòa hiệp của nhân loạiKhông khác biệt chủng tộc và cá nhân.Vì vậy,chúng ta dùng nó trong chỗ thào phượngĐể tiêu biểu cho tinh thần vô thường của nhà Phật.Nếu trong nhà chật,nội bàng không thiên với một lưu hương không cũng được,Bởi vì sự tu hành cốt ở chỗ trao tâm,triệ tánh hơn là do sự lệ bái ở ngoài.Còn người nào có cốt Phật trong nhà để dậy cũng đặn,Hình tượng bằng giấy không nên chừa lại và phải đốt đi.Kẻ nào phải ở chung đậu với người khác không có tu hiền,Hay không cùng một đạo với mình,hoặc nhà cửa nhỏ hẹp quá,không có chỗ phượng thờ,thì đến giờ cúng kiến chỉ giái thầm và niệm Phật trong tâm cũng đặn.Về cách cúng Phật,chỉ nên cúng nước lạnh,bông hoa và nhan thôi.Nước lạnh tiêu biểu cho sự trông sạch,bông hoa tiêu biểu cho sự tinh khiết,còn nhan dùng đặn bán mùi quế trượt.Ngoài ra,chẳng nên cúng một món gì khác cả.Bàn thờ ông bà cúng món chi cũng đặn.Ngoài sự thờ Phật,Tổ tiên ông bà,cha mẹ và những vị anh hùng của đất nướckhông nên thờ vị tà thần nào khác mà mình không rõ căng tích.Hành lễChỉ thờ lại Đức Phật,Tổ tiên ông bà,cha mẹ lúc còn sốngvà các vị anh hùng cứu quất với những kẻ khác nên bỏ hẳn sự lại luộc người sống,chứ đến Thầy mình cũng vậy,chỉ xá thôi.Tất cả các hành động trong đạo hay ngoài đời,trước khi làm điều gì,phải tính toán một cách cẩn thận.Đừng làm chuyện ngông cùng vô ý thức,một.Đừng nghĩ lại vào kẻ mạnh,hai.Đừng nghĩ lại vào sự cướp giết của Thần Thánh,ba.Đừng nghĩ lại vào sự bính dực của Thầy mình.Luôn luôn lúc nào cũng phải nhớ câu nhân quả của Phật dạy.Nếu nhân toàn thiện thì quả cũng sẽ do đó được toàn thiện dậy.Kẻ nào hành động ngông cuồng,không suy xét cẩn thận,để đến đội thất bại,đem đến sự khó khăn khổ não,rồi rách cứu kẻ mạnh,sao không cứu mình,Thầy sao không giúp mình,Trời Phật sao không đổ mình,thì sự lầm lạc ấy rất đáng thương hại.Mỗi người hãy nên lấy trí thông minh nhận xét đạo lý,hay lời nói của Thầy mình,chứ đừng lấy đức tin thọ lạnh những lời nói đó trong khi mình chưa hỏi tường tận.Như thế,mình mới có thể tấn quá trên con đường đạo đức.Những điều sơ lược giải thích trên đây mong rằng toàn thể trong đạosuy gặm kỹ càng và thực hiện để bài trừ sự mê tính ngóng cuồngcủa thiểu số người trong đạo,làm cho tư tưởng thiện hoà của Phật đạođược phát triển mau chóng.TANG LỂLúc ông bà cha mẹ từ trần tụt để tan,chúng ta vẫn giữ theo khổ lệ,Chỉ cần sửa đội các sự như sau đây.Bây giờ chúng ta đã quý y đầu Phật thì phải do sự thành tâm cầu nguyệnvà đem sức khắn giáy của anh chị em trong đạo cầu nguyện cho dònglinh người chết được siêu sinh nơi cõi thọ.Chẳng nên rước những ông thầy dưng bông,đốt dí tiền vàng bạc,xá phướng lầu kho,vì đó là chuyện tốn tiền vô ích,bởi vì người ta nhận định rằng sát thịch là hư hoài,thì trong lúc chết chỉ đem chôn cất cho kính đáo,đừng để hói thúi có hạ cho người sống,như thế là đủ rồi.Còn hiếu sự do hồi còn xăm tiền và do sự tu hành,sự thành tâm cầu nguyện chứ không phải có tiềntrước người khác cầu nguyện mà đạt được hiếu thuận nhân nghĩa.Chỉ dọng bàn giữa nhà ha giữa trời cầu nguyện rồi im lặng đi chôn.Giờ dì cũng kiến ông bà,cha mẹ có chi cũng nấy,trong những ngày kỷ niệm theo như tục lệ.Còn về việc đải đằng hương đảng thì trì ý,những điều nào xét ra giảng truyền ít lãng phí cứ làm.Cách Cầu Nguyện cho Người ChếtMỗi người đứng trước bàn Phật niệmNamo Bồn Sư Thích Ca Mauni Phật ba lầnvà Namo Ayida Phật ba lần.Giấy Phật Tổ Phật ThầyNgài Mình thành tâm cầu nguyện cho tên,tên người chết.Nhờ ơn Đức Phật từ Bi Cứu Độ Dông Linh,Được hốt chốn mê đồ,dãn xanh miền, cực lạc.Trong lúc ở nhà hay trong lúc đưa đám tan gì cũng vậy.Nếu có tổ chức sắp hàng,chấp tay niệm.Nam mô Tây phương cực lạc, thế giới,Tam hạp lục dạng ức,nhất hạp nhất dạng,Cửu Thiên ngũ bá,đồng danh đồng hiệu,Được Đại từ Đại Bi tiếp dẫn dông linh A-di-đà Phật.Nếu người chết là nhà sư thì câu chót đọcTiếp dẫn Đạo sư A-di-đà Phật.Nên lưu ý,tan gia đừng nên khóc lócLàm trở ngại sự siêu thoát anh linh của người chết.Hùng nhân,bổn phận cha mẹPhải chọn lựa đôi bạn cho con một cách xứng đángBằng sự quan sát tường tầng về đức tánh đôi trai gáiKhông nên ép ủng con mình quá đáng vì như thế,làm cho khốn khổ nó về sau.Nhưng cũng không nên để chúng quá tự do mà sự thiếu kinh nghiệm,làm cho đời chúng phải hư hỏng.Nên bỏ tục lệ thách giá đòi tiền và đòi lễ giật.Thông gia hai bên không nên làm khó cho nhau.Cũng chẳng nên bài ra tiệc lễ linh đình tốn kém nhiều tiền,làm cho trở nên nghèo khổ.Những điều phải tránh hẳn hoặc được chăm chế hoặc nên làm.Uống rượu phải cử tuyệt,nhưng khi có tuyệt lệ với người ngoàiVà không phải nhầm ngài chai lạc có thể dùng một đôi chút rượu thật nhẹĐể đừng có tỏ sự chia rẽ với kẻ ngoại đào nếu sai xưa sẽ phải tội lỗi.Thuốc phiền phải cử tuyệt không được hút một điếu nào hết.Những kẻ hút muốn vào đào Phải bỏ hút rồi mới được nhìn nhận.Trừ ra những người đau Mà Thầy thuốc bảo phải dùng một chút ítHợp với các dị thuốc khác Mới có thể chăm chế đằng.Cờ bạc phải cử tuyệt.Những kẻ cờ bạc muốn vào đào Phải thể nguyện bỏ cờ bạc rồi mới được nhìn nhận.Về sự này Chẳng có cuộc vui nào có thể chăm chế đằng.Đối đại các Tăng Sư.Tất cả bốn Đạo nên cung kính các Tăng Sư tu hành chân chánh.Nếu các ông ấy có dạy điều chánh lý,phải nghe lời.Đối với những hạng tu hành mà mình biết rõ là giỏi thế như mấy ông thầy đám,hãy tìm cách khuyên can các ông trở lại con đường chân chính của Đạo Phật.Nếu các ông vẫn tiếp tục làm điều tà mỳ, Vì vậy,mình phải bài trừ triệt để,da giãn dãi cho quần chúngCùng những tính đồ nhà Phật hiểu,đặng xa lánh họ.Đối với chùa triền,những ngày dế của các đức Phật,Ngày rằm hai ba mươi,mình muốn đi chùa cũng tốt,Đặng lễ Phật dưng qua không có cấm.Nếu chùa nào nghèo,hư rách mà mình giúp đỡ được càng tốt,Có điều mình không nên mua sắm hình tượng cho nhiều.Trong chùa cũng phải tôn trọng sự thờ phường trong chùa,không nên ngụy bán.Đối với các tôn giáo khác và nhân sanh,đối với những người theo tôn giáo khác,không nên động chạm đến cách thức tu hành của họ,nhất là không ị đong hiếp đáp hoặc nói xấu người ta.Nếu họ có làm dữ với mình thì mình cũng chẳng được phép vì sự dữ của họ mà trả thùPhải luôn luôn làm lành với họ.Mình phải hoài hoài làm phải với những kẻ ấy,Dầu họ có làm quế với mình cũng mạch và phải nhẫn nhịn họ.Đối với những sanh,bao giờ cũng phải hòa hợp với họVà làm cho đôi đàn có thiện cảm với nhau.Phải biết thương phóc đến họVà nếu khi nào họ cần dùng,Phải ráng hết sức giúp đỡ họ.Đệ TốcTất cả bổng đạo nên biết rằngThầy không có buộc đệ tốc,Vì đó thuộc về phong tục,chứ chẳng phải về tôn giáo.Nhưng sở dĩ Thầy Đệ Tốc là muốn giữ kỷ niệm cái phong tục cổ của Tổ tiênvà tỏ cho thiên hạ biết Thầy không chịu ảnh hưởng cái đời dân mênh cạn bã của phương Tây.Thế vậy,nhiều người trong bổn đạo yêu mến Thầy liền bắt chước.Vì thế,số đông người hiểu lầm rằng Đệ Tốc là Tu.Thật ra,Tu là Tu,Đệ Tốc là Đệ Tốc.Và tu không phải là để tóc,để tóc không phải là tu.Nếu để tóc mà không chịu trao tâm sự cánh,Cũng chẳng phải là kẻ tu hành.Từ rại trở đi,đã thoát được ất người Pháp.Và tùy theo phong trào tiến quán của nước nhà,Thầy cho phép bộn đạo tự do cải cách,Hầu hòa hợp với lương dân cùng tôn giáo khác.Sự học hành không làm trở ngại cho đạo đức.Nhờ nó mình được biết rõ ràng giáo lý cao siêu của tôn giáo.Nó tránh cho mình những sự lạc lầm,bỏ các điều dị đoan mê tính.Nó làm cho mình dẹp bỏ những điều nguyễn quạch,không bàn bạc những chuyện xa dời như tuyên đón thiên cơ chẳng hàng.Vậy,hãy tự mình học hỏi,học chữ quốc ngữ,và hãy cho con cháu mình vào trường học tập,đặng sự hiểu biết của chúng thêm rộng rãi.Cứu thêm rộng rãi.Giả lại,sự hiểu biết về khoa học không cản trở sự tu hànhvà nó giúp cho mình nghiên cứu Phật Đạo một cách rành rẽ.Thể dụcNgười trong bổng Đạo Nam Nữ Bất LuậnPhải giữ dịnh thân thể cho khỏe mạnh.Như thế,nên luyện tập những môn thể dục nào hợp với sức khỏe nếu mình muốn.Bởi vì xác thực có khỏe mạnh,tinh thần mới sáng suốt,Như vậy mình mới có thể làm sự đạo nghĩa một cách đắc lực.Ăn ở.Kẻ tu hành ăn uống phải có điều độ.Tránh những món ngon,xong nấu toàn đầu độc cho cơ thể ăn giàu sanh bình.Phải giữ gìn thân thể sạch sẽ và từ nhà cửa cho đến chỗ ăn, chỗ nằm.Phải biết trọng vệ sinh bởi những thói quen ăn ở dơ bẩn.Vì xác thịt dơ giái thì tinh thần không thể nào mở mang được.Vì Thần Thánh chỉ gần những kẻ trông sạch,Nên nếu ai muốn được tuyếp đồ,Phải trông sạch vừa tinh thần lẫn vật chất.Cách làm ăn.Cách làm ăn phải y như trong một bát chánh đã dài.Bỏ những sự bát chánh,lường cân, tráo đấu,Buôn lậu, đầu cơ,buôn rượu, bán thuốc phiền.Làm những nghề lương thiện không có lường gạt ai,Bỏ những thối gian xảo,điều kiện giàu đạo.Người nào muốn quý y phải có hai người bộn đạo cũ,có đức hạnh tiến cử và bảo lãnh đến ban trị sự trong làng.Cho người làm đầu biết và người làm đầu phải đọc hết thể lệ về sự tu hành cho người quý y nghe.Hỏi coi có bằng lòng quý y như lời nguyện dạy và răng cấm trong đạo chân.Nếu họ bằng lòng,biểu họ về nhà cho ông bà, cha mẹ biết.Bật nguyện thực bàn thờ ông bà tổ tiên rằngNgài Tháng con chịu quý y theo đạo.Sau đó,người làm đầu,hội trưởng,cho cuốn sách nhỏ này.Chỗ nào không có ban trị sự,hai người bổng đạo cũ phải dìu dắt người mới.Rồi sao sẽ dẫn lên ban trị sự gần đó,không bắt buộc thề thốt chi hết.Vì người muốn tu,do nên sự phát nguyện của mình thôi.Khi nào mình không muốn giữ đạo,mình phải cho người tiến cử haikhông được bôi tên mình ra,không người nào được phép xứng mình là người trong đạo mà lại không giữ luật,kẻ nào làm trái luật lệ trong sự đạo đức,giàu không sinh thoi đạo hay là chưa bị bôi tên,cũng bị trách nhiệm việc làm của họ và bị coi như người ngoài đạo.Nên nhớ rằng,Đức Phật sẽ dìu dắt và ủng hộ những kẻ nào làm ăn dân thật, hiền lành,Đi theo dấu lý của Ngài,chứ không bao giờ Ngài lại ủng hộ những kẻ gian tà xảo huyệt,làm các việc hung ác ngông cuồng trái những lời mà Ngài đã chỉ dạy.Sự Cúng Lại của Người Cư Sĩ Tạ GiaBài Nguyện Trước Bàn Thờ Ông BàCầm hương xá ba xá,quỳ xuống chấp tay đưa lên tráng nguyện.Cúi kính dưng hương trước cửa quyền,cầu trên thất tổ chứng lòng thiệt.Ngài con tỉnh ngộ quý y Phật,Chí giáo Tu Hiền, Tào Phước Duyên.Cắm hương rồi đứng ngay thẳng chấp tay vào ngực đọc tiếp.Cuối đào lại tạ Tổ Tông,Bảo ơn sanh dưỡng giày công nhọc nhằn.Ngài con xin giữ đạo hằng,Tu cầu Tông Tổ siêu thanh Phật Đài.Nguyện làm cho đẹp mặt mài,Phót nơi khổ hại liên Đài được lên.Mong nhờ Đức Cả Bề trên,Độ con yên ổn dững bền cầu tù.Bài nguyện trước Bàn Thờ Phật,cầm hương xá ba xá quỳ xuống chóp tay đưa lên tráng,đọc bài,quý y.Nam Mô ta bài giáo chủ,bổn sư thích ca mâu ni Phật,tam niềm.Nam Mô thập phương Phật,Nam Mô thập phương Pháp,Nam Mô thập phương Tăng.Nam Mô Phật Tổ, Phật Thầy,quang thượng Đảng Đại Thần,chứ quang cựu Thần,Chưa dị sơn thần,Chưa dị năm non bại núi.Cảm ứng chứng minh,Nai con nguyện cải hối, ăn năn.Làm lành lãnh giữ,Quy y theo mấy ngày,Tu hiền theo Phật Đào.Cấm hương lại, bốn lại cũng được,Hoặc cấm hương,Đứng ngay thẳng, Chấp tay vào ngực, đọc tiếp.Nam mô Tây Khương Cực Lạc Thế Giới,Đại Từ, Đại Bi, Phổ Độ,Phổ đồ chúng sanh A-di-đà Phật.Nam Mô Nhất Nguyện Cầu Thiên Hoàng,Địa Hoàng, Nhân HoàngLiên qua hải hội Thượng Phật Từ Bi Phật Dương Đồ Chúng Thế Giới Bình An.Nam Mô Nhị Nguyện Cầu Cửu Quyền Thất Tổ Tịnh Đồ Siêu Xanh.Nam Mô Tam Nguyện Cầu Phụ Mẫu Tại Đường Tăng Long Phước ThọPhụ Mẫu Quá Khứ Trực Giảng Tây Phương.Nam Mô Tứ Nguyện Cầu,Bá Tánh Dạng Dân Từ Tâm Bác Ái,Giải Thoát Me Li.Nam Mô Ngũ Nguyện Cầu,Phật Tổ Phật Thầy,Từ Bi Xá Tội Đệ Tử,Tiêu Tai Tịnh Sự,Trí Huệ Thông Minh,Giai Đắc Đạo Quả.Lại Bốn Lại Rồi Xá,Một Xá Chính Giữa Niệm,Nam Mô Ai Di Đào Phật,Một Xá Bên Trái Niệm.Nam Mô Đại Thế Chí Bồ Tát,Một Xá Bên Mặt Niệm.Nam Mô Quang Thế Âm Bồ Tát.Bàn Thông ThiênCầu Nguyện Bàn Phật Song ra Bàn Thông Thiên cầu nguyện bốn hướng.Lấy Bàn Thông Thiên làm hướng chánh,Trước mặt, Sau lưng,Hai bên dai.Hướng chánh Bàn Thông Thiên có nguyện đọc bài Quy Y,Còn ba hướng kia chỉ đọc bài Tây Phương Ngũ Nguyện.Mỗi hướng đọc rồi lại, bốn lại.Khi cầu nguyện,nếu không thể lại được thì xá ba xá,lại đứng hay lại quỳ tùy theo lúc yếu mạnh.Niệm PhậtCúng xong muốn niệm Phật cũng được,ngồi bán già thẳng lưng niệm Nam Mô Ayi Đà Phật,hai niệm.Nam Mô Tây Phương Cực Lạc Thế Giới Tam Thập Lục Dạng ức Nhất Thập Nhất Dạng Cửu Thiên Ngũ Bá,Đồng Danh Đồng Hiệu Đại Từ Đại Bi Phổ Độ Chúng Sanh Ayi Đà Phật.Niệm Phật nhiều ít tùy theo sức mệnh,Lúc cầu nguyện và niệm Phật chỉ niệm trong tâm.Namo Adi-đà PhậtSáu chữ đi đứng nằm ngồi,Rái niệm chớ quên không đợi gì thời khác.Khi ăn cơm,Mỗi khi ăn cơm với mắm muối chi cũng vậy,Đều nguyện giái cử quyền thất tổ,Ông bà cha mẹ quá vãng,Về ăn với mình để tỏ lòng hiếu thảo.Đến ngày đơn quại có chi cúng nấy,ăn chai ngày 14, 15, 29, 30,tháng thiếu 29 và mùng 1,có nhang thì đốt,không có thì nguyện không.Hàng năm đến ba ngày xuân nhật thì ngày 29,30 và mùng 1 phải ăn chai.Trong mấy ngày ăn chai phải cúng chai,qua đến ngày mùng 2 có chi cúng nấy cũng được.Đến ngày mùng ba ra mắt không nên sát xanh loài vật mà cúng tế trời Phật chỉ dùng bóng hoa mà cúng thôi.Đi xa nhà,đi làm ruộng đến thời cúng,ngóm về hướng Tây,nguyện rồi xá bốn hướng.Còn đi xa nhà thì nguyện tượng trong tâm cũng được.Lời khuyên bổng đạoKhi đã có giảng thì phải tự xếp mìnhvà sửa sang những thối hư tật xấu,Mình làm lỗi thì rước bỏ và giữ những điều răn cấm sau đây.Điều thứ nhất,ta chẳng nên uống rượu cờ bạc áp phiền,Chơi bời theo đàn điếm,phải giữ cho tròn,luôn lý tam can ngủ thường.Điều thứ nhì,ta chẳng nên lười biến,Phải cần kiệm xốt sắn lo làm ăn và lo tu hiền chân chất,Chẳng nên gây gỗ lệnh nhau,hẹ tha thứ tội lỗi cho nhau trong khi nóng giận.Điều thứ ba.Ta chẳng nên ăn xài chứng dọn cho thái quá và lợi dụng tiền tài mà đành quên nhân nghĩa và đạo lý,đừng ích kỷ và xúc phụng kẻ giàu sang phụ người nghèo khó.Điều thứ tư.Ta chẳng nên kêu trời Phật Thần Thánh mà sai hay hoặc nguyện rũa vì Thần Thánh không can phạm đến ta.Điều thứ năm,ta chẳng nên ăn thịt trâu,chó bò và không nên sát sanh hại vật mà cúng Thần Thánh nào.Vì Thần Thánh không bao giờ dùng hối lộ mà tha tội cho ta,vì nếu ta làm tội sẽ hưởng tội.Còn những hạn ăn đồ cúng kiến mà làm hết bệnh là tà thần,nếu ta cúng kiến mại thì chúng ăn quen sẽ nhiễu hại ta.Điều thứ SáuTa không nên đốt giấy tiền vàng bạc,giấy quần áo mà tốn tiền vô lý,Vì cõi giêm dương không bao giờ ăn hối lộ của ta mà cũng không xài được nữa,Phải để tiền lãng phí ấy mà trợ cứu cho những người lỡ đường,đói rách, tàn tật.Điều thứ BảyĐứng trước mọi việc chứ về sự đời hay đạo đức,Ta phải suy xét cho minh lý,rồi sẽ phán đoán việc ấy.Điều thứ Tám Thứ Tám Tấm TắcTa phải thương yêu lẫn nhau như con một cha,Dường dắt lẫn nhau vào con đường đạo đức,Nếu ai giữ đặng trọn lành trọn sáng,Về nơi cõi tây phương an dưỡng,Mà học đạo cho hoàn toàn,Đặng trở lại cướp giết chúng sanh.Tất cả thiện nam tính nữ trong tôn giáo nhà Phật,Lúc rảnh dịp nên thường coi kệ dãng,Mà giữ gìn phong quá nước nhà,Giữ những tục lệ chân chánh,Bỏ tất cả những sự dị đoan mê tính thái quá,mà làm cho đạo đức suy đổi.Đạo Pháp MãThường HaiDũng Dưới HoàngXếp ngườichotộcxếp thân ta.Kính thưa quý thính giả cùng chư Đồng Đạo,quyện thứ 6 đến đây đạ nhất.Kính thưa quý thính giả cùng chư Đồng Đạo,để tiếp theo đây chúng tôi xin đọc lại những bài thuyết pháp của Đức Thầy ở tại Bạc Liêu tức là 7 bài Pháp Luật.Thập nhì nhân duyênNhân duyên thứ nhất phát khởi từ màn vô minh mà chế lấp bản ngã,linh hồn,nên làm cho người phải tâm tối mê sai,gây tạo ác nghiệp,chịu nẻo lung hồi thống khổ.Đây là 12 duyên xanh.12 Duyên Xanh.Du Minh xanh hành,hành xanh thức,thức xanh danh sắc,danh sắc xanh lục nhập,lục nhập xanh xúc động,xúc động xanh thọ cảm,thọ cảm xanh ái,ái xanh bảo thủ,bảo thủ xanh hữu,hữu xanh xanh,xanh xanh lão tử.Đó là mười hai duyên xanh,Nó dắt đi từ kiếp này đến kiếp kia,Không có dứt.Cái vô minh, nghĩa là tối tâm mê vốt,Từ hồn vô thị,có mê vốt,ta mới hành động,Rồi hành động ấy,sanh ra muôn pháp,Nên mới có cái thức,biết.Ví như lòi cây cọ sát đá,Vô tình,không biết chi cả,Đâu có danh sắc,Còn ta là lòi hữu tình,Cái biết ấy nên có xác thịt và linh hồn,danh xác.Xác thịt và linh hồn có thì phải có sáu căn nhãn nhị tỷ thiệt thân ý.Nhiệm với sáu trần là xác hinh hương dì xuất pháp nên gọi là lục nhập.Có lục nhập mới có tiếp xúc với mọi người và dạng vật nên gọi là xúc động.Rồi từ chỗ tiếp xúc mới thọ hưởng của tiền trần nên gọi là thọ cảm.Có thọ cảm thọ hưởng của tiền trần,Rồi mới có cái ưa thích,quyến liếng, thăm tình,Nên gọi là ái.Môn việc chí ở đời,nếu ta yêu thích cái điều đó,Thì ta phải gắn công,dình dữ chặt chịa,Nên gọi là bảo thủ.Mà dình dữ chặt chịa thì mới có sống,Nếu không,làm sao mà ta sống,Nên gọi là hữu.Mới sống ấy,mến tiếc ấy,mới đầu thai trở lại cổi trần,đang hưởng dụng nên gọi là sanh.Muôn loài dạng vật hệ sanh ra thì lớn,hệ lớn thì sẽ già,bị trong tứ đại,đất nước gió lửa.Làm nên,nào là tứ thời cạm hào bất hòa,hệ già thì yếu đau,yếu đau tức là phải chết,nên gọi là lão tử.Vậy,cái nghiệp nhân của già chết,ấy là tài cái vô minh mà ra tất cả.Môn Hoàng DiệtNếu ta tìm con đường bác chánh đạo của Phật mà đi,Giữ tâm thanh tình,làm việc nhân từ,không lòng hờn giận,Chẳng già ghét ganh,chuyên tâm niệm Phật giúp thế độ đời,Đừng chữa điều phiền não và để bụng tham lam ích kỷ,Gây mối thiền duyên.Lần lần trí huệ mở mang,Cổi lòng sáng suốt,thì màng du minh sẽ bị diệt mất.Du minh bị diệt thì hành diệt,Hành bị diệt thì thức diệt,Thức bị diệt thì danh sắc diệt,Danh sắc diệt thì lục nhập diệt,Lục nhập diệt thì xúc động diệt,Xúc động diệt thì thọ cảm diệt,Thọ cảm bị diệt thì ái diệt,Ái bị diệt thì bảo thủ diệt,Bảo thủ bị diệt thì hữu diệt,Hữu bị diệt thì sanh diệt,Sanh bị diệt thì lão tử diệt,Ấy là dạy thoát dậy.Bạc Liêu Năm Nhâm Ngũ,1942Đức Phật đối với chúng sanhMột ông cha ở trong gia đình vẫn có lòng thương xót hết các conDù lớn nhỏ, khôn dại gì cũng vậy,tại sao?Vì xét ra lớn nhỏ là tại đứa sanh ra trước,đứa sanh sauKhông dạy là tại đứa chăm học cùng biến trễ,Chứ cũng đồng là con đều do quyết nhục sanh ra.Vì bổng phận ông cha thì hết lòng lo dạ dỗ các con,Lo lắng cho có gia cư,nghiệp nghệ, tài sản để cho con,Rượng đất để cho con,vậy thì tình thương vẫn đồng.Mà cái chỗ Âu Yếm ban thưởng nhiều khi có khác,Ấy là phải tùy theo mọi đứa,tại sao vậy?Vì đứa nào hiếu thuận tự hoà, dễ dại,dễ biểu,thì ông cha âu yếm hơn đứa ngộ nghịch bào tàn.Vì đứa khó dạy,thì ông cha chỉ biết thăng thở mà thôi,chứ không thể âu yếm đầm.Còn đứa nào cần kiềm,lo giữ gìn gia sản của cha nó chẳng cho hư hoài,Cẩn thận từ li,giàu lời nói hay việc làm để bảo tồn danh giá của cha nó,thì cha nói hằng ngày ban thượng cho nó luôn.Chứ không thể ban thượng cho những đứa quang chơi,tàn phá sự nghiệp,làm những điều điếm nhục, gia môn,những đứa ấy.Ông cha có thể nén lòng mà rước lấy sự chế nhào,trách cứ là nhiều lắm rồi,chứ làm sao mà ban thượng đằng.Cũng mượn tượng như trên hỏi các người,Đức Phật đối với chúng sanh và môn đồ như người cha đối với các hạng con trên đây vậy.Vật cũng yêu hết chúng sanh,giàu kẻ ngu người trí,yêu tất cả môn đồ,giàu kẻ biến nhát với kẻ siêng năng.Bởi tại duyên nghiệp mỗi chúng sanh chẳng đồng nhau,tu cao thấp khác nhau,nhưng mỗi chúng sanh đều có Phật tánh.Vậy lòng tự bi của Phật làm gì thương xót chúng sanh,lo dạ dỗ chúng sanh.Nhưng mà sự gần gũi và ban phước về vẫn có khác,vì phải tùy theo mỗi kẻ tính đồ.Người tính đồ nào,hằng ngày dâng lời Phật dạy,Ráng lo học hỏi,tìm kiếm đạo màu,Quý trọng chuyện lành,Thì Phật thường gần gũi hơn đứa đã dạy nhiều lần,Mà chẳng chịu nghe theo.Và thường ban thưởng cho kẻ tính đồ nào quý trọng kinh luật của Phật,Chăm lòng giữ theo giới luật,Cẩn thận từ lời nói, việc làm,Đừng để cho người ta nhạo bắn Phật hay chê bai thầy của mình.Còn những kẻ tính đồ dối tô,Nhẫn dân lời dạy,chẳng giữ giới luật,Thì trên là Đức Phật và dưới là ông thầy của kẻ ấy.Chỉ lấy lòng từ bi mà nhận sự trách cứ của kẻ ngoại đạo.Chứ không thế nào mà gần gũi và ban phước huệ cho kẻ chẳng thành tính kia đàn.Bạc Liêu, ngày 24 tháng 8,năm Nhăm Ngũ,1942

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...