Saigon đẹp khi thành phố nay có emSài Gòn buồn khi tối nay thành phố vắng emSài Gòn xưa ta bệnh viện ngồi ngắm phổ mưaSài Gòn quen thuộc ngày nào ta cùng đón đưaSài Gòn vui, Sài Gòn buồn là do cảm xúcVui hay buồn thì Sài Gòn vẫn lung đông đúcSài Gòn lúc này khiến anh lại muốn cầm bútViết cho phố, viết cho phương, viết dòng cảm xúcVết xe lăn bánh,tay anh vặn gaVivo con phố,xe anh ta taBất chật bầu trời,Sài Gòn đổ mưaHôm qua tỏ tin,em đã đổ chưaNếu đổ rồi thì ngày nào anh cũng đón đưaVivo lượng phố,mặt cây nắng mưaĐói thì lê phố,ngồi cà phê bệtChán thì hô con rùa,rồi lại vui như TếtNếu chưa đổ, nếu không ngại thì lên anh đèoSẽ không đẹp, sẽ không sang nhưng anh không nghèoChừng chịu gì nữa,xin em hãy mauSau chuyện đi này,mong sẽ phải lòng nhauSau chuyện đi nàySau chuyện đi nàyMong sẽ phải lòng nhauTừ 2019 giờ Sài Gòn 2023 vẫn nét đẹp đóMặc dù Sài Gòn không phải của riêng hai taNhư cái cách cũ em vẫn còn cười rất tươi khi anh đến đónĐã cùng qua bao hàng quãng nhưng vẫn không thể ăn đủ hết mónEm vẫn ngồi phía sau xe,nghe hoài câu chuyện anh kểSau bao thăng trăm thì ta nhận ra sanh nhau là điều không thểAnh thích cái cách em cười đắng chim vào trong từng lời anh nóiSài Gòn như có hai người trao nhau chân thành không lời giang dốiVẫn là câu nói cũ,Sài Gòn quê anh thuộc ngày nàoĐôi lúc Sài Gòn cũng lạnh nhưng chỉ cần cầm tay này vàoTa lượng nhà hát một vòng,cùng một bài hát thuộc lòngĐôi lúc không có một đồng em vẫn hỏi anh ra ngoài được không?Anh chỉ cười rồi khẽ gật đầu,đâu cần phải ngồi cà phêĐơn giản chỉ là gãy ngang,hôn và nhìn một cái rồi vềĐơn giản chỉ là gãy ngang,hôn và nhìn một cái rồi vềLà sao we fall in love?