Saigon có con tình đầy không em
Nắng có con phương trên tóc buông mềm
Chết những con đứa ngày xưa chục lối
Em có than thầm cuộc đời cách ngăn đuôi
Saigon bây giờ lệ buồn phên mi
Saigon bây giờ lệ buồn phên mi
Saigon bây giờ lệ buồn phên mi
Ở đây chiều thu gió rét lặn đầy
Thu rơi ngắm vàng đường anh lê bước
Cuộc đời bây giờ là một ký cụ liêng
Yêu em chớ thu quen vàng tuổi trời
Từng đêm về thả khói trơ mây
Ngày mưa buồn lá có cơm
Trên tay
Thu sang eo mây đàn tương nhung nhớ
Nghiêng vai mang sầu vào đời
Lời ưu tình thả theo gió bay
Saigon bây giờ trời là mưa bay
Mưa đêm sầu phương trên từng viết đời
Gió hát điêu buồn trời mây hiu hát
Saigon bây giờ nhờ lệ khóc thương ai
Saigon chỉ còn một trời thương vây
Yêu đương ngày xưa chấp cách võ vàng
Cuộc đời bây giờ là một ký cụ liêng
Saigon bây giờ là một tháng trời
Xa vàng
Ta không teze khi mà chúng taăng cạc
cảm ơn
ta
phù còn
Ta khôngrance
ta khôngc
*
*
*
*