ĐĂNG NHẬP BẰNG MÃ QR Sử dụng ứng dụng NCT để quét mã QR Hướng dẫn quét mã
HOẶC Đăng nhập bằng mật khẩu
Vui lòng chọn “Xác nhận” trên ứng dụng NCT của bạn để hoàn thành việc đăng nhập
  • 1. Mở ứng dụng NCT
  • 2. Đăng nhập tài khoản NCT
  • 3. Chọn biểu tượng mã QR ở phía trên góc phải
  • 4. Tiến hành quét mã QR
Tiếp tục đăng nhập bằng mã QR
*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex

Rap Tây Tiến - Việt Bắc - Đất Nước

-

Halkyno

Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát rap tay tien - viet bac - dat nuoc do ca sĩ Halkyno thuộc thể loại Rap Viet. Tìm loi bai hat rap tay tien - viet bac - dat nuoc - Halkyno ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Rap Tây Tiến - Việt Bắc - Đất Nước chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Rap Tây Tiến - Việt Bắc - Đất Nước do ca sĩ Halkyno thể hiện, thuộc thể loại Rap Việt. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát rap tay tien - viet bac - dat nuoc mp3, playlist/album, MV/Video rap tay tien - viet bac - dat nuoc miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: Rap Tây Tiến - Việt Bắc - Đất Nước

Lời đăng bởi:

Nhớ về rừng mua nhớ chơi vớiSẻ khao sông lấp đòn tuấn mònBửng lát hoa về trong đêm hơiDốc lên khúc khỉu dốc thăm thầmHè hút cổi mây xuống người trờiNgàn thức lên cao ngàn thức xuốngNhà ai pha lưu mưa xa khơiAnh bạn giải dầu không bước nữaCục lên súng nũ bỏ quên đờiChiều chiều ai linh thắc gầm thétĐêm đêm mừng hợp cập trêu ngườiNhớ ôi tây tuyến cơm lên khóiMai châu mùa em thơm nếp xôiNhớ ôi tây tuyến cơm lên khóiCủa em thân nếp xôi,dân chạy bừng lên đội nước hoaKể em chim áo tựa bao giờ,khèn lên mang điệu nàng e ấpNhạc về vương trăng xe hổn thơ,gửi đi cho ông Mộc trồ xuân ấyCó thấy hồn mau nẻo bến bờ,có nhớ rắn người trên đồng mộcTrôi dòng nước lũ hoa đông đưa,tay điến đoàn binh không mọc tócQuân xánh màu áo rụ ai hùng,mắt trừng gửi Mộc qua biên giớiĐêm mơ Hà Nội rắn kiểu thơm,giải rác viên cương mùa viện xứChiến trường đi chẳng thiết đời xanh,áo bỏ tay chiếu ánh về đất,sông mã gầm lên khúc độc hành.Tây Tiến người đi không hẹn ước,đứng lên thăm thẩm mùa chia phôi,ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy,hồn về sầm mứa chẳng về xuôi.Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc,quần xanh màu áo thu ai hùng,mắt trừng gửi mọc qua biên giới,đêm mơ Hà Nội giáng kiểu thơm,giải sát biên tương ngổ viễn sư.Chương trường đi chẳng thức đời xanh,áo bỏ tay chiều anh về đất,sông mã gầm lên khúc độc hành,tiết tiến người đi không hẹn ước,đừng lên tâm thầm mùa trưa phôi,ai lên tiết tiến mùa xuân ấy,hôn về sầm ngứa chẳng về xuôi.Sầm Nứa chẳng về xuôi,giải rác binh thương bổ viễn sưChiến trường đi chẳng tiếc đời xanh,áo bảo tay chiều ánh về đấtSông mã gầm lên khúc độc hành,cái tiếng người đi không hẹn ướcĐừng lên tấm thằng mùa trưa phôi,ai lên cái tiếng một xuân ấySầm Nứa chẳng về xuôi,cái tiếng người đi không hẹn ướcĐừng lên tấm thằng mùa trưa phôi,ai lên cái tiếng một xuân ấyNhớ núi non nhớ khi khắn nhật thổ con Việt MinhMình đi mình có nhớ mình tân trà hồng thái mái đỉnh cây đaTa với mình, mình với ta lòng ta sau chước mặn mà định ninhMình đi mình lại nhớ mình muốn bao nhiêu nước nghĩa tỉnh bấy nhiêuNhớ gì như nhớ người yêu trăng lên đổ núi nắng chiều lưng lươngNhớ từng bản khói cùng sương sống khuya biếp lửa người thương đi vềNhớ từng rừng đứa bởi tre ngoài thiê sông đáy suối lê vơi đầyTa đi ta nhớ những ngày mình đây ta đó đã cay ngọt bùiThương nhau trên củ sáng lủi bát công xen nửa trăng xui đắp cùngNhớ người mẹ nắng cháy lưng điệu con lên dây bẹt từng bắp ngôNhớ sao lớp học đi tờ đồng phiêu đốt sáng những giả liên hoanNhớ sao ngày tháng cơ quan gian nan đầy vẫn ca vang núi đèoNhớ sao tiếng ngõ rừng chiều ngày đêm niền cối đều đều xuống xaTa về mình cò nhớ ta ta về ta nhớ những hoa cùng ngườiRừng xanh hoa trối đỏ thơi đèo cao năng ánh rau gãi thắt lưngNgày xuân mơ nở trắng dữ,nhớ người đan nón ruốc từng sợi rangGhe kêu rừng phách độ vàng,nhớ cô em cá hái mang một mìnhRừng thu trăng dọi hòa bì,nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chungNhớ khi dặn đến giặc lùng,rừng cây đuôi đá ta cùng đánh tayNúi răng thành lũy sát dày,rừng che bồ đội,rừng vê quân thùMình mong bốn mặt sưng mù,đất trời ta cả trên khu một lòngAi về ai có nhớ không,ta về ta nhớ phủ đông đèo dàngNhớ sông lô, nhớ phố dài, nhớ tự cao lạc,nhớ sang nhị hàNhững đường Việt Bắc của ta đêm đêm rầm rầm như là đất dungQuần đi điệt điệt trùng trùng ánh sao đổ súng bận cùng ngũ nanDân công đỏ đuốc từng đoàn bước chân nát đá muôn tàn lửa bayNhìn đêm thăm thẳm sương rẻ đèn pha bật sáng như ngày mai lênTin vui trên tháng trăm miển hoạc Bình Tây Bắp Điện Biên vui vềVui từ Đồng Tháp An Khê vui lên Việt Bắc đèo re núi HồngAi về ai có như không ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hàngNắng trưa giựt dỡ sao vẳng trung ương chính phủ luận bàn Việt quânĐiều quân chiến dịch thu đông nông thôn phát động giao thông mở đườngGiữ đi phòng hạn thu lương gửi giao mình ngược thêm trưởng các khuỞ đâu ưu ảm quân thu nhìn lên Việt Bắc cụ hồ sáng soiỞ đâu đau đớn giống nọ trống vẻ Việt Bắc mà nuôi trí bền15 năm ấy ai quân quê hương cách mạng dựng nên Cộng HòaMình về mình lại nhớ ta mãi đỉnh hồng thái cây đa tân tràoNước chôi nước có về nguồn mê đi mê có cùng non trở vềMình về ta gửi về quê thể nâu cho mộng với bẻ nước maiNâu này như áo không phao cho lòng thêm đậm cho ai nhớ mìnhChâu về xinh lại thấy bình nước mai gài chặt mối tình nước xuôiNước chôi lòng xuôi chẳng trôi mê đi mê vẫn nhớ hồi về nonĐá mòn như dạ chẳng màu chẳng nâu thêm đậm vẫn son chẳng nhòaNước mai mình gửi quê nhà nước non đâu cũng là ta với mìnhThấy bình đồng lại tươi xanh phía nhà lại ấm mãi đỉnh lại vuiMình về rành thị xa xô nhà cao có thấy núi đổ nửa trắngPhố đông có nhớ bạn làng sáng đèn còn nhớ mảnh trăng giữa rừngMình đi ta hỏi thăm chừng bao giờ Việt Bắc tân bừng niềm vuiĐừng về đây đó gần thôi hôm nay rời bản về nơi thị thànhNhà cao chọc quân nong sang phố đông cầm rụt chân nhanh bước đườngNgày mai về lại thôn hương rừng xưa nơi cũ yêu thương lại vềNgày mai rụng rã sơn khê ngược xuôi tàu chạy bốn bể lưới răngThán phân mệ, thiêng cao bằng bốn phẩm như nấm như mang giữa trờiBái trưởng ngói mới đòi tư chợ vui trong nẻo về khơi luồng hàngMùa Thái Bình ngừa hà giang kế bửa đông xuân mê đường tỉnh ThanhAi về mua vại hương canh ai lên mình gửi cho anh với nàngChiếu Nga Sơn, gạch bắt chàng bảy tơ năm định lựa hàng hà đôngÁo em tư chỉ biết hồng mùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươiCòn non còn nước còn trời bác hồ thêm khỏe cuộc đời càng vuiBình vẻ vĩnh bác đừng suy thư *** vĩnh bác không ngôi nhớ ngườiNhớ ông cụ mắt sáng ngửi áo nâu túi vai đẹp tươi lạ thườngNhớ người những sáng tinh xinh ung dung yên ngựa trên đường suối gieoNhớ chân người bước lên đèo người đi rừng núi trông theo bóng ngườiLòng ta ơn đạc đời đời ngược xuôi một mặt một lời song songNgàn năm xưa nước non hồng quần đời ơn đạc nối dòng dài lâuNgàn năm non nước mai sau đời đời ơn đạc càng sâu càng nồngCầm tay nhau hát vui trong hôm sau mình nhé hát cùng thủ đôĐất nước có trong những cái này sữa ngày xưa mẹ thường hay kể đất nước bắt đầu với miếng chầu bay giờ và ăn.Đất nước lớn lên khi dân mình đít tròn tre mà đánh gặtTóc mẹ thì bớ sao đào cho mẹ thương nhau bằng gừng cây mối mặnCây kẹo cây cột thành tên hạt gạo phấy một nắng hai xương say giá dần sạtĐất nước có từ ngày đó,đất là nơi anh đến trượtĐất nước là nơi em tắm đất nước là nơi ta hò hẹnĐất nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầmĐất là nơi cuôn chim phượng hoàng bay về hòn núi bànĐất là nơi con cá ngư ôm móng nước biển khơi thời gian đằng đẳngMênh mông đất nước là nơi dân mình đoạn tụĐất là nơi chim về,nước là nơi rồng ởLạc Long Quân và Âu CơĐể ra đồng bào ta trong bọc chứngNhững ai đảo quốc,những ai bây giờ yêu nhauVà xưng công để cáiKinh vác phần người đi trướcĐể lại dẫn dò con cháu chuyển mai sauHàng năm ăn đâu làm đâuCũng biết cố đầu nhớ gài dỗ tổTrong anh và em hôm nayĐều có một phần đất nước khi hai đứa cầm tayĐất nước trong chúng ta hoài hòa nồng thốngKhi chúng ta cầm tay mọi ngườiĐất nước viện trọn to lớnMai này con ta lân lên con sẽ mang đất nước đi xaĐến những tháng ngài mơ mộng em ơi đất nước là máu xương cổ mìnhPhải biết găng bó và sang sẻ,phải biết qua thăm chốt đáng hình xứng sởLàm nên đất nước buông đờiNhững người vợ nhớ chồng còn góp cho đất nước những đối vọng phuCặp với chồng yêu nhau góp nên hòn trống mái,góp ngựa của tháng giông đi quaCòn chăm ao đầm để lại chín mưa chín con voiGóp mình những đất tẩu hồng vương,những con gồng nằm im gópGóp dòng sông xanh thẳng người học cho nghèo,góp cho đất nước mình nuôi búc non nguyênCông cấp con gà quê hương cũng góp cho hạ lông thành thắng cảnhNhững người đang nào đã góp tên ông Đốc,ông Trang, bà Đen, bà Điểm Và ở nơi đâu trên các vũng đồng gồ bãiChẳng mang một gian hình,một ao ước, một lối sống Ông cha ơi đất nước sau 4.000 năm điRâu ta cũng thấy những cuộc đời đã qua núi sông taNhững cuộc đời đã qua núi sông ta Yeah, ohEm ơi em, hãy nhìn rất xaVào 4.000 năm đất nước 5 tháng,nông củng người người lớp lớp,con gái con trai bằng tuổi chúng ta cần cù nằm lụngKhi có giặc người con trai ra trận,người con gái trở về nuôi cái cùng conNgày giặc đến nhà thì đợt bà cũng đánh nhiều người đã trở thành anh hùngNhiều anh hùng cả anh và em đều nhớ,nhưng em biết không?Có biết bao người con gái con trai trong 4.000 lớp người giống ta lứa tuổiHọ đã sống và chết giang dị và bình tâm,không ai nhớ mặt đặc tên nhưng họ đã làm ra đất nướcHọ giữ và truyền cho ta hạt lúa ta trồng,họ truyền lứa qua mỗi nhàTừ hồn thang qua con cuối,họ truyền giọng điệu mình cho con tập nói,họ gán theo tên xã,tên làn trong mọi chuyến di dân,họ đắp đập be bờ cho người sao trồng cây há trái.Có ngoại xăm thì chống ngoại xăm,có nội thù thì bụng lên đánh bại,để đất nước này là đất nước nhân dân,đất nước của nhân dân,đất nước của ca dâu thần thoại.Vậy anh biết, yêu em từ thỏa trong nôi,biết biết con cầm vàng những ngày nặng nội,biết trọng che đợi ngày thành gậy,đi trả thù mà không sợ về đâu,ô những dòng sông bắt nước từ đâu.Mà khi về đất nước mình thì bắt lên câu hátNgười đến hát khiếu chèo đỏ,kéo thuyền vượt thácGỡ trăm bào chân,năm giáng xong xuiỜ, năm giáng xong xui Ờ,tháng 12,năm 1971

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...