Đây Việt Nam mến yêu,dàn người ánh bình minhBước qua ngàn giàn khó,bao cành thangĐem lại hạnh phúc cho muôn nhàCon đường ta đã đi,dừng dỡ ngàn hoa,Viết lên trang sử vang trôi,để ngàn đời tiếng ca,Mai giang giữa Việt Nam.Những con đường vinh quang,người sáng cho ta hy vọngTrên con đường đi tới,sáng soi với bao niềm tim.Đấy oai hùng băng lông,hồn nước linh thiêng bao đi.Đây con rồng châu tiên,một cõi non sông Việt Nam.Thênh thang ngàn mùa xuân,cờ bay chóng nắng ba đình.Nhân người đi tới,con đường tương lai sáng ngờiCon đường ta đã đi dừng dỡ ngàn hoa,Vì đền trang dự bàn trời để ngàn nơi tiết ca,Đây con rồng trong tiênMột coi non sông Việt NamVậy tháng ngàn mùa xuânCờ bay trong nắng ba đìnhTheo chân người đi tớiCon đường tương lai sáng ngờĐây Việt Nam em yêuGiã ngơi anh bình minhBước qua ngàn giàn khó,bao cành tanĐem lại hạnh phúc chomuôn nhàCon đường ta đã điDừng giữa ngàn hoaViết lên tràn sự vang trôi