Tháng Bảy Lạnh Lùng Bảy Thú Cố Giai Nởcuốn theo ngày tháng,bên nhau có gì hạtôi lại đắm mình trong cơn mưa tẩm tạlái xe một mình,con tiêu thân bay vào mắttôi gạt nước bay,dễ ngang con đường tắtkhông ánh đèn đường,không vòng tay ôm chặtkhông em chỉ lột bóng tối đối mặtcứ đợi, đợi vì tim tốt mật là vì emmưa không tuần đi,giờ lại sầu và mằnđến vì có đem lại gì đâu,rằng vặt chi những ngày cả hai ta đều biết trái tim này sẽ đổi thaychúng ta đã từng trải qua bao nhiêu ngày tháng đam mêthế mà đâu ai có giúp nổi những cơn mưa ngâu ngày hèVậy thì em đâu vậy nhỉ?Mày đã bay ngang trờiVậy thôi em ơi,hoa xin xin chết luônChỉ sau cơn mưa Sao kìa KìaHình võng mai không quay vềMai em rung lên Cố đơn theoNhư từng hát thanh lung rơi xuốngQuay về kí ứcĐóTừng thoáng phút đen theo mưaMang lại niềm đauSauTừng câu nơi em hùSao không dài Sao kìaMàu trắng ngất đắm nơi nàyTiếng tan tội vàng Sao kìaTừng tầng mây lăng thầm vô cỡ quay về nhung nhớTiếng gọi từ em sao em mong quênMang lại niềm đau sâuTừng câu nói em muốn em xem emBaby baby,cơn mưa băng nước mắtAnh đã từng nghĩ sôi tóc em là mâyAnh cũng chưa quên mùa hương theo gió bayAnh vẫn còn nhớ nung nàn mưa tháng 7Tháng 7 em trả lại gần ôm chặt anh vòng tayAnh tưởng ánh mắt em là rừngVì trái tim tận sát nạc lồ như trành bínhAnh tưởng hoa phượng kia là lửaCứ đốt cháy mưa hôn ta cho nhau ban trưaLối xưa đông mòn giờ toàn cỏ dạiCơn mưa chỉ có kí ức em bỏ lạiAnh muốn chạy thật xa nước nào bên một aiAnh muốn tìm người lạ mong dựa vào bờ vaiNhưng tháng 7 trong anh vẫn còn mãiVà anh biết tháng 7 của em chưa nhạt vaiAnh đêm tự hạt mưa rơi Mưa rơi,lũy thưa thanh hàng ngàn đêm chăn trờAnh quen với từng đêm chơi vơiNên anh nói với gương câu chuyện anh than thởAnh có một mảnh trăng đã than vỡCó một lần duyên như lại không ai nợCòn tất cả mọi thứ đùi biến anh thành một kẻ mộng mơLà giọt mỏ hôi đôi khi cho mệt nhọcLà giọt nước mắt nhớ anh em bật khócLà khi bờ môi đã khô bàn tay đã thôi trái tim đã không thể nào thêm một lần mở cửaNăm tháng làm ua đi tòa xanhEm đến rồi lại ước tòa anhTình ca ngày qua ghi chung vờnVì sao cơn mưa sao chiềuVòng mãi không quay vềMãi em rung lên theoNhịp từng hát thanh lung rơi xuốngQuay về kí ức đóTừng giọng vút đen theo mưaMang lại niềm đau sầuTừng câu nói em mơ hồnNghĩa sao không dàiTên mong chẳng ngất đâm nơi nàyTiếng tan tội vàngTên từng tầm mây lăng tâm vô cớKhông có quay về nhung nhớ,biết rồi từ em sao em mong quênMang lại niềm đau,sau từng câu nói em u hù em say emBaby baby,cơn mưa mang ngạc mơSố thói đi về,một câu thói đổi buồn
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật