Á ơi em đi lấy chồng anh vẫn một mìnhÁ ơi tao rụng dân đi thương anh một mìnhMột mình nhớ emquê nhà tôi ơi giữa đoài xa vắngKhói chiều mênh mông sông đã buông nắngNhớ thương làng quê lũy che bờ đềƯớc mơ trở về nghe mẹ hiên ru bên thềm đá cuQuê nhà tôi ơi con đường qua ngõBóng mẹ liêu siêu trong chiều buông gióNhớ thương đàn conBiết phương trời nào áo nâu mùa đôngThương mình lận đợi đêm buồn mẹ ruÁ ơi hoa bay lên trời cây chi ơ lạiÁ ơi hoa cài lên trời rau răm ơ lạiChịu lời đắng cayÁ ơi em đi lấy chồng anh vẫn một mìnhÁ ơi tao rụng dân đi thương anh một mìnhMột mình nhớ emQuê nhà tôi ơi ba vị xanh timNóng chiều tre ngang mát chiều hoang vô đôngNhững đêm mùa đôngNhững đêm mùa đôngNhững đêm mùa đôngKhói hương trầm bayBóng trá ngồi đâyNgọn đèn lung layBức tường vôi trắngQuê nhà tôi ơi quê người con gáiMắt buồn xa đâu dấu tình yêu dấuMắt đen về đâu mắt đen của tôiMắt đen chờ ai tháng ngày mỏi mỏi mối tình lòng đắngÁ ơi hoa bay lên trời cười chi ơ lạiÁ ơi hoa cài lên trời dâu *** ơ lạiChịu lời đắng cayÁ ơi em đi lấy chồng anh vẫn một mìnhÁ ơi ta dụ dân đi thương anh một mìnhMột mình nhớ emÁ ơi em đi lấy chồng anh vẫn một mìnhÁ ơi ta dụ dân đi thương anh một mìnhMột mình nhớ emÁ ơi hoa bay lên trờiÁ ơi hoa cài bay điDâu *** thôi đànhƠ lại