Người Nam có như loài thuốcKhi mùa đông vềNgười Nam yên không kêu thangBuộc xương da mìnhTừng tiếng người, nhiều tiếng ngườiGọi hoài giữa đêmNgười Nam có như loài thuốcTrong rừng sương mùNgười Nam yên không kêu thangChết trên căng phầnMột góc trời người vẫn ngồiMột đời nhỏ nhẹnNgười còn đứng như tường đáTrong rừng cây giàNgười còn đứng như trăm nămVết thương chưa mờTừng đêm vềTừng đêm vềMang đời ngân ngờCòn bao lâuCho thân thôiLưu đầy trốn đâyCòn bao lâuCho thân thôiCòn bao lâuCho thiên thuXuống trên thân nàyCòn bao lâuCho mây đêmTan trên môiCòn bao lâuTôi xa emXa anhXa tôiGần đâyNgười nhìn maiTheo từng chuyếnXe ngừa qua rồiNgười nhìn dâuXe lăn điDấu lăn trên đờiNgưa xa rồiNgười vẫn ngồiBội về với mâyNgười còn đóRêu hạc lúaTrên ruộm mâyTrên đất nàyNgười còn đóNhững bơ vơMắt trong đêm dàiNgưa xa rồiNgưa xa rồiTrên ngày tháng vơiNgười còn đóNhững lời nóiRơi về chân đồiNgười còn đóNhững trong timMáu tuông ra ngoàiNhững đất nàyNhững cho hồngHạc mầm trót ngâyNhững tài năngCòn bao lâuCho thân thôiLương đầy trốn đâyCòn bao lâuCho thiêng thúXuống trên thân mâyCòn bao lâuCho mây đenTan trên đờiCòn bao lâuTôi xa emXa anhXa tôiNgười nhìn maiTheo từng chuyếnXe ngỡ qua rồiNgười nhìn dâuXe lan điDâu lăng trên đờiNgưa xa rồiNgười vẫn ngồiBụi về với mâyNgười còn đóRêu hạc lúaTrên ruộng đất nàyNgười còn đóNhững bơ hơMắt trong đêm dàiNgười còn đóNgưa xa rồiNgưa xa rồiTrên ngày tháng vơiNgười còn đóNhững lời nóiRơi về chân đôiNgười còn đóNhững trong timMáu tuông ra ngoàiNhung đất nàyNhung choHồngHạc mầm chót vâyNgười còn đóNhững lời nóiRơi về chân đôiNgười còn đóNhững trong timMáu tuông ra ngoàiNhung đất nàyNhung choHồngHạt mầm trót vai