Bài hát: Phong Nguyệt - Hoàng Linh
Tuō diào piào liang què mó jiǎo de gāo gēn xié
Cởi đi đôi giày cao gót đẹp đẽ nhưng khiến chân đau nhức
Suǒ mén guān dēng bèi duì xuān huá de shì jiè
Đóng cửa, tắt đèn, quay lưng lại thế giới ồn ào
Sù jing yī zhāng liǎn shōu liǎn le méi yǎn
Một gương mặt thuần khiết thu lại biểu cảm
Jǐn yī yè xíng guò chūn tiān
Áo gấm đi đêm qua ngày xuân
Wèi wán chéng de liàn qíng tíng zài huí chē jiàn
Tình cảm chưa kết trái dừng tại phím Enter
Hái guà xīn de rén xiàng fēng zhēng duàn le xiàn
Người tim còn vương vấn như diều giấy đứt dây
Shuō guò de zài jiàn yě jiù zài yě méi yǒu jiàn
Đã nói lời tạm biệt thì không gặp lại nữa
Xiào lǐ róng de tián lèi lǐ guǒ de xián
Vị ngọt tan trong nụ cười, vị mặn gói trong nước mắt
Bù shì yuán jiù shì jié
Không phải duyên thì là kiếp
Nán rén zhuī xīn xiān nǚ rén qiú ān quán
Đàn ông theo đuổi sự mới mẻ, phụ nữ lại cầu được an toàn
Bù guò rén xìng ruò diǎn
Chẳng qua là nhược điểm con người
Kāi shǐ zǒng shì shēn shēn qiè qiè xīn xīn niàn niàn
Bắt đầu bao giờ cũng thắm thắm thiết thiết, tâm tâm niệm niệm
Nǐ qíng hé wǒ yuàn
Anh tình và tôi nguyện
Rán hòu zǒng yǒu qīng qīng qiǎn qiǎn tiāo tiāo jiǎn jiǎn
Sau đó lại rõ rõ ràng ràng, đắn đắn đo đo
Nǐ fán hé wǒ xián
Anh ngờ và tôi vực
Zuì zhōng zǒng huì lěng lěng dàn dàn xīng xīng diǎn diǎn
Cuối cùng rồi sẽ lạnh lạnh nhạt nhạt, phân phân tán tán
Nǐ yàn hé wǒ yuàn
Anh phiền còn tôi oán
Ài fēng yuè wú biān yǐn rén rù shèng de xuán niàn
Ham trăng gió vô biên khiến người ta rơi vào nhớ mong thấp thỏm
Xiào lǐ róng de tián lèi lǐ guǒ de xián
Vị ngọt tan trong nụ cười, vị mặn gói trong nước mắt
Bù shì yuán jiù shì jié
Không phải duyên thì là kiếp
Nán rén zhuī xīn xiān nǚ rén qiú ān quán
Đàn ông theo đuổi sự mới mẻ, phụ nữ lại cầu được an toàn
Bù guò rén xìng ruò diǎn
Chẳng qua là nhược điểm con người
Kāi shǐ zǒng shì shēn shēn qiè qiè xīn xīn niàn niàn
Bắt đầu bao giờ cũng thắm thắm thiết thiết, tâm tâm niệm niệm
Nǐ qíng hé wǒ yuàn
Anh tình và tôi nguyện
Rán hòu zǒng yǒu qīng qīng qiǎn qiǎn tiāo tiāo jiǎn jiǎn
Sau đó lại rõ rõ ràng ràng, đắn đắn đo đo
Nǐ fán hé wǒ xián
Anh ngờ và tôi vực
Zuì zhōng zǒng huì lěng lěng dàn dàn xīng xīng diǎn diǎn
Cuối cùng rồi sẽ lạnh lạnh nhạt nhạt, phân phân tán tán
Nǐ yàn hé wǒ yuàn
Anh phiền còn tôi oán
Ài fēng yuè wú biān yǐn rén rù shèng de xuán niàn
Ham gió trăng dễ thành ân điển như bụi gai mọc tràn
Zài guò sān wǔ nián děng shì guò jìng qiān
Lại qua *** ba năm, đợi vật đổi sao dời
Huì fàng xià ma réng zài jiū jié de qiān lián
Sẽ buông bỏ, hay vẫn vương vấn rối bời?
Cóng xì zhī mò jié dào xīn tóu yú niè
Từ tơ tình chớm bén đến dư nghiệt đáy lòng
Bǎi bù píng de gǎo bù dìng de quán dōu jiāo gěi shí jiān
Bày bất bình, đem bất định tất cả đều phó mặc thời gian
Zuì nán dǐ dǎng ěr biān de fēng yǎn dǐ de yuè
Khó nhất là ngăn lại gió bên tai cùng trăng đáy mắt
Shì rén dōu nán miǎn
Là người đều khó mà tránh khỏi
Zuì nán xiāo jiě zuó yè cháng fēng dāng shí míng yuè
Khó nhất là xóa bỏ gió lớn đêm qua cùng trăng sang khi ấy
Cǐ shì gǔ nán quán
Việc này xưa nay khó toàn vẹn
Diǎn le yī zhī rén qù lóu kōng qiǎn quǎn shì hòu
Điểm một nhánh người đi nhà trống, sau rồi bịn rịn
Huì jì mò de yān
Làn khói cũng biết cô đơn
Ài yī chǎng fēng yuè suì yuè lǐ jīng hóng yī piē
Ham một hồi trăng gió, vẻ thoáng qua mỹ lệ tháng năm
Nǐ jiù shì fēng yuè shì xīn shì de lín yǔ bié
Người chính là trăng gió, là tâm sự của đến rồi đi