Ngày xưa trước Công Nguyên giặc thù đem quân xâm chiếm nước ta
Ở nơi đất Phong Châu, Bà Trưng phất cờ khởi nghĩa giữ yên quê nhà
Trả thù vì chồng quyết ra tay nặng một lời nguyền đánh tan thây lũ quân nhà Hán.
Thần dân nén đau thương, ngày ngày luyện cung kiếm khắp muôn phương
Mộ binh khắp nơi nơi Bà Trưng võ nghệ khí phách oai phong một trời
Ầm ầm ào kéo quân sang, kẻ thù Tô Định vẫn nghênh ngang lấn xâm cõi bờ.
[ĐK:]
Không thể ngồi yên nhìn quân thù dày xéo đất nước
Khói lửa tràn lan giục muôn người tiến về phía trước
Chiêng trống ầm ầm nổi lên, tung chí anh hào khắc tên
Trên bành voi oai phong ra trận Hai Bà Trưng nén cơn uất hận.
Ngựa hí vang trời lớp lớp quân reo
Nữ tướng phất cờ quân sĩ đi theo chiến thắng
Giặc bỏ chạy từng bầy binh lính, quyết phen này bắt ngay Tô Định
Thắng giặc rồi Hai Bà về đóng đô ở Mê Linh.
Nhưng giặc lại sang, vạn binh đoàn là lũ cướp nước
Mã Viện hèn thay, lòng dạ đầy những điều mưu chước
Nghênh chiến diệt giặc khắp nơi, máu nóng muôn người trào sôi
Quân giặc kia cùng ta xung trận, đất trời Nam bỗng nhiên nổi giận
Trận đánh long trời lở đất nổ ra, nữ tướng một lòng cương quyết xông pha quyết chiến.
Nhưng vì sức yếu quân ta tan vỡ để giữ vẹn toàn khí tiết
Hai Bà Trưng đã gieo mình xuống dòng Hát Giang.
Thương thay bậc liệt nữ xưa đem tấm thân ngà ngọc trắng trong
Ôm cái chí tang bồng, một đời vì dân vì nước, thương thay phận gái nghìn xưa
Dòng dõi Mê Linh dòng võ tướng nghìn đời sau vẫn còn khắc ghi
Dòng Hát Giang đời đời xanh mãi với non sông Việt Nam.