Những vết cửa chai xước đã hằn lên đôi mắt người
Chẳng có thứ gì sẽ làm em đổi thay
Cuộc sống vốn không có
phép màu để em lựa chọn
Cùng giống hoa không tươi thi tàn em cũng chấp nhận
Phận hồng nhãn là gì mà em phải đánh đổi thanh xuân
Nhìn em mà đau nhói lòng nhưng chẳng nói ra
Là người thương em anh chẳng biết phải làm gì
Chỉ đứng phía sau lặng nhìn làm kẻ bền đường
Có những ngày nhìn em phải khóc nước mắt rơi ướt đấm từng
dòng Đau sẽ lòng mà đành cấm nín Chỉ biết đừng nhìn từ phía xa
Giá như được một lần thương em Anh sẽ thương em hết cuộc đời
Để em không phải chịu tổn thương Mỗi đêm về một mình quạnh hiểu
Nỗi đau này một mình em mang Gánh trên vai hạnh phúc gia đình
Chẳng quan trọng mọi chuyện đúng sai Để bên cạnh em chẳng còn ai
Phận hồng nhãn là gì mà em phải đánh đổi thanh xuân
Nhìn em mà đau nhói lòng
nhưng chẳng nói ra
Là người thương em anh chẳng biết phải làm gì
Chỉ đứng phía sau lặng nhìn làm kẻ bền đường
Có những ngày nhìn em phải khóc nước mắt rơi ướt đấm từng dòng
Đau sẽ lòng mà đành cấm nín Chỉ biết đừng nhìn từ phía xa
Giá như được một lần thương em Anh sẽ thương em hết cuộc đời
Để em không phải chịu tổn thương Mỗi đêm về một mình quạnh hiểu
Nỗi đau này một mình em mang Gánh trên vai hạnh phúc gia đình
Chẳng quan trọng mọi chuyện đúng sai Để bên cạnh em chẳng còn ai
Có những ngày nhìn em phải khóc nước mắt rơi ướt đấm từng dòng
Đau sẽ lòng mà đành cấm nín Chỉ biết đừng nhìn từ phía xa
Giá như được một lần thương em Anh sẽ thương em hết cuộc đời
Để em không phải chịu tổn thương Mỗi đêm về một mình quạnh hiểu
Nỗi đau này một mình em mang Gánh trên vai hạnh phúc gia đình
Chẳng quan trọng mọi chuyện đúng sai Để bên cạnh em chẳng còn ai
Chẳng quan trọng mọi chuyện đúng sai Để bên cạnh em
chẳng còn ai
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật