Vài chẳng em đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiênVài chẳng em đã say ngay đôi lúc thấy đôi cười ấyCột đời uốn vốn chỉ là đường thang mạc thôiMà sao tình tư gặp anh ơn dễ ngang qua đờiNgười vui vã,người tên xôi điMà sao em yêu anh đâu từng nghĩ gì?Từng năm nhớ vong về người biết anh còn chờ đợiChạy đất bộ là thương,mà sao em cứ đi nhầm đườngLạc vào tim anh lẽ lơi,bằng sao chưa yêu đây là thương