Cha vẫn thường hay kể con ngheVề chuyện năm xưaRằng ông một thời anh dũngKiên trung bảo vệ quê hươngRồi khi trinh chiến đi quaNhững vết thương ông mangChẳng thể phai nhòaÔng đánh đổi tất cảĐể có thanh bìnhNgày ông ra đi con còn thơ béNên con chẳng kịp lời yêu thương ôngGiờ đây khi con khôn lớnMới biết thế nào là người anh hùngNgày mai trên con đường dài phía trướcCon luôn có ông ở sâu trong timÔng dẫn đườngSoi lối cho con mạnh mẽCha vẫn thường hay kể con ngheNgười hùng trong chaLà ông những ngày đất nước nguy nanMột lòng xông phaRồi khi trinh chiến đi quaÔng vẫn luôn hy sinh cho đờiCha khóc nghẹnNỗi thương ông chẳng nói thành lờiNgày ông ra đi con còn thơ béNên con chẳng kịp lời yêu thương ôngGiờ đây khi con khôn lớnMới biết thế nào là người anh hùngNgày mai trên con đường dài phía trướcCon luôn có ông ở sâu trong timÔng dẫn đườngSoi lối cho con mạnh mẽHuyền sử ngàn nămNon sông gấm vócCha ông đắp xây bao đờiHào hùng vẻ vangBao phen giông tốVẫn hiên ngang huy hoàngVà chúng conMuốn làm rạng ngời Việt NamVà chúng conSẽ làm rạng ngời Việt NamNgày ông ra đi con còn thơ béNên con chẳng kịp lời yêu thương ôngGiờ đây khi con khôn lớnMới biết thế nào là người anh hùngNgày mai trên con đường dài phía trướcCon luôn có ông ở sâu trong timÔng dẫn đườngSoi lối cho con mạnh mẽ