ver1:
1 Ngày Bình Dương đầy nắng...
Sáng đầu tuần trong lắng...
Thức dậy sốt sắng....[fast]Chăn nệm ngay ngắn...
Nhanh chân bước xuống lầu để chuẩn bị thật là nhanh..
Để không bỏ lỡ buổi sáng thứ 2 đầu tuần thật là trong lành....
Thay bộ đồng phục chuẩn bị lên xe tới trường....
Ba mẹ tôi thấy nói : "Hôm nay sao mày khác thường"
"Bình thường"... Chẳng qua mọi ngày con thích nướng...
Nhưng sáng nay con muốn dậy sớm để được nhìn ngắm phố phường...
Ngã 6...6h30 sáng đẹp lung linh sắc màu...Nắng nhẹ thêm phát vào...Bức tranh này muôn màu...
Bạch Đằng... sáng hôm nay thật là khác biệt... Nước sông lẵng nhè dần trôi... Không ào ạt ,không chảy xiết...
Mới ngày hôm qua còn nơi đây ôm 1 đống khó khăn...
Nhưg chính nơi này hôm nay tôi đã thấy được bớt gánh nặng...
Nhìn vào mặt nước là tôi... Tôi thấy tôi mỉm cười...
Đó là cuộc sống...sống fải mở lòng...và tôi nghe tiếng hát ai ở bên hông...
Mel:
Cuộc đời khó khăn không màng
Trái ngang hoang tàn
Một niềm tin sẽ mãi sáng
Đời người, lúc khi nghi ngờ
Đắn đo vô bờ
Và một ngày sẽ nên thơ
ver2:
Nên thơ...nên thơ là jì hả này cô bé kia ...
Tôi có 1 vài điều cần hỏi muốn được cô sẻ chia...
À nhưg mà thôi!!! Đồng hồ chạy đúng bây h là 7h ròi...
Thôi hẹn cô khi khác mình khi khác Lap trà sữa nha tôi mời...
Tạm biệt nha!!! Okie, tôi vặn chặt tay ga, bánh xe lăn đi trong lòng thấy cảm giác rất thư thả....
Lần đầu tiên nghe đi đến trường mà tôi lại thấy nóng lòng...
Ngày này fải chăng là ngày suốt 2 năm qua tôi thường ngóng trông...
Trường tôi Văn hoá du lịch - nghệ thuật Bình Dương...
nơi cấp vé vào đời - nơi tràn trề tình thương...
Đó chính là nơi thứ 2 mà tôi gọi là nhà
Và cũng rất nhớ nó những lúc những khi mà tôi đi xa...
Không biết làm sao kể hết những kí ức ngôi trường này.
Chỉ biết 1 mai dù có thế nào cũng ko quên dc nơi đây...
Hãy cho tôi được viết vài chữ lên những chiếc áo vàng....
Để sau này bạn còn nhớ từng có Minh là bạn
Mel :
Cuộc đời khó khăn không màng
Trái ngang hoang tàn
Một niềm tin sẽ mãi sáng
Đời người, lúc khi nghi ngờ
Đắn đo vô bờ
Và một ngày sẽ nên thơ
Rồi bình minh sẽ sáng lên
Bước thật chậm và nhìn về phía bầu trời
Rồi màn đêm cũng sẽ qua
Và đi tới một tương lai với niềm vui
Dòng đời cuốn trôi hy vọng
Ấp ôm vô vọng
Rồi mai sau trắng tay không
Nhiều khi ngước lên bầu trời
Tiếng danh xa vời
Vì vận may nó chưa tới
Cuộc đời khó khăn không màng
Trái ngang hoang tàn
Một niềm tin sẽ mãi sáng
Đời người, lúc khi nghi ngờ
Đắn đo vô bờ
Và một ngày sẽ nên thơ